Tôi thấy giấc mơ vẫn còn đó

Ngày 22/05/2013, trong báo Nhân Dân, ‘nhà báo’ Lê Võ Hoài Ân, trong một bài mang tên “Cổ vũ cho hành vi phạm pháp là hành động bất lương” đã trích dẫn bài của tôi như sau:

“Trong bài ‘Ðừng giữ một giấc mơ đã chết’ đăng trên BBC ngày 16-5, Jonathan London đã viết rằng: “Thế thì tôi vẫn rất ngại ủng hộ (thậm chí làm bạn trên mạng) những ai muốn dùng lá cờ này, vì điều đó (theo tôi được biết, nhiều khi) bao hàm ý muốn trở về một thời đã xa và một chế độ thất bại vì nhiều lý do… Nhai đi nhai lại quá khứ hoặc khua những biểu tượng quá vãng của một chế độ đã chết từ lâu chắc chắn không phải là một con đường hứa hẹn tương lai xán lạn!”

Mặc dù chính tôi đã viết những chữ đó, nhưng tôi hoàn toàn bác bỏ cách trích dẫn của tờ báo Nhân Dân trong trường hợp này, vì đã lạm dụng nguyên tắc báo chí nghiêm trọng và trình bày một ý tưởng của tôi một cách không đồng bộ để phục vụ cho một âm mưu cụ thể và trái ngược với tinh thần của bài đó và bài tiếp theo của tôi. Việc này hoàn toàn không chính đáng và tôi phản đối nhà báo Lê Võ Hoài Ân trong trường hợp này.

Không bất ngờ, những câu này đã bị lấy ra khỏi bối cảnh rộng hơn của nó và thậm chí đã bóp méo ý nghĩa cơ bản của bài đó là, muốn Việt Nam vươn lên, đòi hỏi phải có sự nỗ lực của toàn dân, cả trong và ngoài bộ máy của Đảng và Nhà Nước. Và chỉ có cách đó Việt Nam mới sớm có thể vượt qua những khó khăn hiện tại, gồm cả việc vi phạm nhân quyền như trường hợp Nguyễn Phương Uyên, Đinh Nguyên Kha và bao nhiêu người yêu nước khác trong thời gian qua.

Trong bài báo Nhân Dân, cũng không bất ngờ, đã không đề cập một chút nào về bài tiếp theo, trong bài này, tôi đã xin lỗi toàn dân Việt Nam vì đã viết một bài thiếu tế nhị và gây bất hòa. Trong bài đó và nhiều bài khác nhau, tôi đã nói rõ Việt Nam muốn vươn lên phải chấm dứt hành vi đàn áp và khuyến khích quá trình đa nguyên hóa mà rõ ràng đang biến chuyển cả trong lẫn ngoài bộ máy.

Qua những trao đổi, thăm dò, tôi hiểu được giấc mơ của đại đa số người dân mà quý lá cờ vàng, không phải là để hướng về một thời đã xa, mà chính là hướng tới một tương lai tốt hơn bây giờ. Một tương lai mà dân tộc Việt Nam không bị coi là trẻ con như không có đầu óc, không bị đàn áp vì ý tưởng của họ, và không bị ngăn chặn tham gia đời sống chính trị trong cơ quan công quyền, bằng chế độ pháp quyền thực sự.

Như vậy, tôi nhấn mạnh, tôi hoàn toàn phản đối cách trích dẫn của báo Nhân Dân và thể hiện sự ủng hộ của mình cho những nỗ lực đẩy mạnh cải cách chính trị ở Việt Nam một cách sâu rộng, càng sớm càng tốt. Chuyện hai người bị bắt giữ là chuyện buồn cho cả nước Việt Nam. Mặt khác, vì hậu quả của việc kết án hai người bạn trẻ này đã có tác động không như ý, tôi nhấn mạnh một câu trong chính bài đó:

“Kinh nghiệm lịch sử cho thấy cũng có lúc mà một chuyện buồn thành một nguồn cảm hứng. Hy vọng tiếng nói của người Việt Nam cả trong lẫn ngoài bộ máy sẽ tiếp tục cất lên nhiều hơn trong thời gian tới, cho phép đất nước thoát khỏi tình trạng đáng tiếc hiện nay càng sớm càng tốt.”

Tôi mong muốn được tiếp tục làm việc với nhà nước và nhân dân Việt Nam để thực hiện các khát vọng và quyền lợi chính đáng của toàn dân Việt Nam.

Trân trọng

Jonathan Đ. London
Trường Đại Học Thành Thị Hông Kong
(City University of Hong Kong)

 

55 thoughts on “Tôi thấy giấc mơ vẫn còn đó

  1. I appreciate very much your good will in trying to facilitate a reconciliation for and between the Vietnameses.

  2. JL thân mến !
    Tôi xin đính chính lại ý kiến của anh về ủng hộ cờ nào của người VN.
    Hiện tại theo tôi, với tư cách là 1 người trong nước thì tôi thấy không phải đa số ủng hộ cờ vàng ( nhưng cũng không phải là ít và cần phải được tôn trọng).
    Để chọn ra lá cờ cho tổ quốc thì cần phải trưng cầu ý kiến toàn dân. Theo tôi biết thì cả cờ đỏ sao vàng lẫn cờ vàng ba sọc đều chưa được lấy ý kiến của toàn thể nhân dân.
    ĐCS thường dùng cụm từ ” đây là nguyện vọng của toàn thể nhân dân”, tôi cho đây là một sự mạo nhận, một sự nhân danh trắng trợn với 2 chữ Nhân Dân.
    Tôi hi vọng anh không mắc sai lầm này. Chúc anh sức khỏe!

    • THANK YOU! I just edited to read: Qua những trao đổi, thăm dò, tôi hiểu được giấc mơ của đại đa số người dân vẫn quý lá cờ vàng…

      • Bây giờ thì chính xác rồi.
        Hi vọng là ông Lê Võ Hoài Ân đọc được bài này của anh.

    • Chúng ta cần có một lá cờ khác để thể hiện ý chí của toàn dân trong vấn đề hòa hợp dân tộc. la cờ vàng đã đánh dấu sự thất bại của nó trong lịch sử. Dù muốn hay không thì những cái đã qua không nên giữ lại làm gì. còn màu cờ đỏ thì sao chưa xét về xuất xứ của nó, nhưng nó đã gắn liền với những tháng ngày tang thương nhất của dân tộc, như cải cách ruộng đất, đàn áp người yêu nước.v..v..các vụ cướp đất diễn ra trên khắp cõi Việt Nam nó gây ra trong lòng dân tọc một vết thương thầm lặng.Do vậy chúng ta cần một lá cờ mới

      • Theo mình thì lá cờ chỉ là để thể hiện “cái tôi” thôi, quan trọng là anh làm được gì và làm như thế nào. Trong cuộc cải cách thì lá cờ là điều nên bàn cuối cùng, nếu không muốn nói là chẳng đáng bàn.

  3. Tôi muốn nhắc lại ý cuả JL ,cờ vàng cờ đỏ không phải là việc phải làm ,mà việc chính là tất cả các bên cùng nhau tìm cách làm cho nước Việt mạnh lên ,bớt điều dở thêm điều hay . Thằng vàng thì chống cộng, thằng đỏ đập dân ,triệt dân ,thì mãi 1000 năm không làm được gì!

  4. Tôi không nghĩ là một giấc mơ có thể biến đổi đượctình hình ngày hôm nay, dù cho giấc mơ của anh có trở thành hiện thực. Bởi vì trong giấc mơ của anh còn có sự hiện diện của CNCS. Việc lá cờ nào cho dân tộc VN thì đó phải là lá cờ do chính họ lựa chọn. Nhân dân VN đã ngán đến tận cỗ sự áp đặt rồi. Mà ai áp đặt thì đã quá rõ. Đòi hỏi ở nhưng người CS ngừng tay trấn áp cũng như kêu gọi con diều giấy bay lên cung trăng.
    Cám ơn anh đã cho chúng tôi một ước mơ thật đẹp. Nhưng dừng áp đặt cho chúng tôi giấc mơ ấy. Chúng tôi có một giấc mơ của riêng mình và đang biến nó thành hiện thực dù rằng có gian nan, thậm chí là cả hy sinh..

    • Đúng, giác mơ chỉ là cảm hứng. Công việc cột yếu là làm gì, làm thế nào, và mằng những phương thức nào….

  5. Chào Anh (theo kiểu VN nhé)-Tôi chỉ nói với Anh vài việc mà tôi biết tại sao lại có người VN ghét lá cờ đỏ- Không phải là Đỏ hay Vàng mà là Đỏ giống và xuất xứ từ lá cờ của Trung cộng ,mà còn giống gần y chang ,chỉ có cái Sao mập hay ốm, còn giống là cờ của ĐCS quốc tế nữa -Mà Trung cộng đang dần dần ăn cướp VN cho hết. Ăn cướp trắng trợn.
    Còn Vàng xuất xứ từ thời Hoàng đế Quan Trung và Triều Nguyễn.
    Nó là thế ,chả có gì là rắc rối cả- Còn Anh mà có chưởi cái tay gì ở báo ND thì Anh chưởi cho đủ thứ câu chưởi VN thì vẫn vậy- Nhưng Anh viết thế thì tốt hơn và cám ơn Anh- Chúc sức khỏe-Kính.

  6. Hi, Sâu sắc quá, một người nước ngoài, o vn không như UK, tks.

  7. Tôi không hiểu vì sao ông coi việc bỏ tù Nguyễn Phương Uyên, Đinh Nguyên Kha là việc vi phạm nhân quyền?! Hai người này đã vi phạm pháp luật Việt nam, đã bị xét xử đàng hoàng, bản án đã được tuyên.
    Ông hãy so sánh với trường hợp này: D’Ambrosio đã bị bắt vì đăng video clip bài ráp nghêu ngao, vớ vẩn trên Facebook với những lời lẽ đe dọa gây ra những vụ nổ còn mạnh mẽ hơn vụ khủng bố ở Boston Marathon vừa qua. Cậu ta còn viết trên trang fb của mình mấy câu thô tục: “Mẹ kiếp Chính trị, Fuck Obama, Fuck chính phủ.” Và phải đối mặt với 20 năm tù vì tội danh đe dọa khủng bố- Cảnh sát trưởng của thị trấn cho biết. (http://googletienlang.blogspot.com/2013/05/my-chem-gio-tren-mang-oi-mat-voi-20-nam.html#more).
    Ông có nhận xét gì không?

    • Thứ vị. Nhưng ở Mỹ ai được phép nói “F*ck Obama” mãi mà không bị làm sao — hay quá là ai đều có quyền đáy… rất có giá trị anh ạ.. tự do ngôn luận mà. Vấn đề chỉ là có kế hoạch cự thể đê tiến hành bạo lực hay không và thêo tôi biết, hai người này đã không đê dọa ai … và theo tôi biết họ đã không có kê hoạch gì, và thêo tôi biết, trong hiến pháp VN có điều “tự do ngon luận”…đó là y kiến cá nhân tôi và tôi sẫn sàng thảo luận thêm.

    • Tôi nghĩ cậu thanh niên người Mỹ này có thể phải đối mặt với án tù vì “những lời lẽ đe dọa gây ra những vụ nổ còn mạnh mẽ hơn vụ khủng bố ở Boston Marathon vừa qua” chứ không phải vì mấy câu chửi của cậu ta “Mẹ kiếp Chính trị, F*ck Obama, F*ck chính phủ.”.

      Còn Uyên và Kha thì không có những lời đe dọa tương tự như vậy

      Mặt khác vì chưa diễn ra vụ án đối với cậu người Mỹ này nên án tù chỉ là khả năng có thể chứ chưa chắc đã xảy ra. Chúng ta hãy theo dõi xem sao.

    • Tole Davit ơi, Tôi chắc rằng cậu không phải là người ngoại quốc và cũng không phải là người tôn trọng sự thật ở Việt nam. Cậu là 1 trong những người nằm trong nhóm cái gọi là “dư luận viên” mà ban Tuyên giáo …..lập nên để tuyên tuyền dối trá bảo vệ đảng và nhà nước cộng sản. Tại sao tôi chỉ đích danh như vậy? Vì cậu so sánh trường hợp 2 sinh viên Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha bị bắt và bị kết án tù bởi tội rải truyền đơn với dòng chữ :” Tàu Khựa cút khỏi biển Đông”, “”Đi chết đi, đảng cộng sản” kèm với hình ảnh lá cờ vàng ba sọc đỏ, biểu tượng của cộng đồng người Việt hải ngoại đang tranh đấu cho dân chủ, tự do và nhân quyền cho Việt nam, với trường hợp : D’Ambrosio đã bị bắt vì đăng video clip bài ráp nghêu ngao, vớ vẩn trên Facebook với những lời lẽ đe dọa gây ra những vụ nổ còn mạnh mẽ hơn vụ khủng bố ở Boston Marathon vừa. Nhưng dẫn nguồn từ cái trang blog ( http://googletienlang.blogspot.com) mà những người hiểu biết không bao giờ để ý vì không có độ tin cậy do phải bịa đặt và bóp méo thông tin theo hướng tuyên truyền cho đảng và nhà nước cộng sản. Đây chính là trang mà Tuyên giáo đã lập ra sau sự kiện bí thư Hải phòng Nguyễn Văn Thành biện hộ theo kiểu “cả vú lấp miệng em” sự kiện nông dân Đoàn Văn Vươn chống lại chính quyền huyện Tiên Lãng cướp đất, nhưng do quá ngu dốt về lĩnh vực internet nên mới lòi câu nói ” cái trang Google.Tienlang”. Nhân việc này tôi cũg giới thiệu để GS Jonathan London biết những trang như vậy mà người dân gọi là những trang “dư luận viên”, khác với các báo “lề nhà nước” ( còn gọi là lề phải ) dù cho cả 2 đều được định hướng thông tin bởi đảng cộng sản. Những trang báo mạng, những blog không ăn lương nhà nước nên nói ra sự thật và tranh đấu cho chính nghĩa, nỗi oan của nhân dân và nề dân chủ tự do cho VN thì được gọi là LỀ DÂN ( hay còn có tên là LỀ TRÁI).

    • Chúng ta (hay chúng tôi? tùy vào bạn đang đứng ở đâu hay mục đích của bạn là gì) đấu tranh vì một đất nước Việt Nam tốt đẹp hơn chứ không phải để “Việt Nam giống Mỹ” hay “tốt hơn Mỹ”. Xin đừng lấy hành vi của người khác để bao biện cho hành vi của mình. Không có quốc gia nào là hoàn hảo cả, nhưng điều đó không ngăn cản chúng ta hướng đến những giá trị cao đẹp hơn.

    • Sao bạn không nghỉ xem 2 bạn đó bị tòa xử tội gì. Người ta chỉ đi rãi truyền đơn kêu gọi chống Tàu khựa mà ghép vào cái tội chống phá nhà nước Tàu khựa

    • Hỏi đi… nhưng bình luận phải cân nhắc, tính xây dựng và tôn trọng mới được đăng.

      • Xin đươc hỏi ông London, như ông đã viết: ” qua trao đổi…” tôi xin được hỏi ông đã trao đổi với những đối tượng nào, số người trao đổi là bao nhiêu để đại diện cho một dân tộc ( ví dụ như ông không thể hỏi 100 người với 100 câu trả lời yes là ông đưa ra kết luận yes được ), và tôi không đồng ý quan điểm trên.
        Tiếp đó là xin được hỏi ông, ông là người ngoại quốc, mức độ yêu thương của ông đối với dân tộc Viêt Nam là như thế nào để hy sinh thời gian tiền bạc các vấn đề Việt Nam. Và xin hỏi rằng các vụ việc xả súng hay giết người cạm cán tại anh và mỹ là do nguyên nhân gì?
        Xin hỏi thêm là giữa dân tộc Việt Nam và Mỹ hay Anh thì dân tộc nào theo ông nghĩ là có nhiều kẻ thù hơn? và vì sao? vì sao tình hình an ninh xã hội hiện nay ở mỹ hay một số nước châu âu lại bất ổn, liệu ông đã có đóng góp gì cho quốc gia mình chưa?

        • Những câu hỏi này hay lắm. Nhưng, bây giơ mệt quá! Dạy 5:30 sáng và tôi phải có vài phút với 2 con trước họ đi ngủ nên cho đăng bay giờ vả trả lơi sâu…có thể mai…

          • Lâu quá mà vẫn chưa nhận được câu trả lời của ông London, không biết ông có thấy khó khi trả lời các câu ấy không. Nếu thấy khó thì tôi xin rút lại câu hỏi, và cũng xem như là tôi cũng đã biết được một chút về ông rồi….^^

          • Xin đặt câu hỏi lân nữa…. mới đi công tác về….

        • Dân Tộc Mỹ hay Anh thời nay có thể có nhiều kẻ thù hơn VN, mặc dù họ chưa hoàn hảo nhưng it nhất Họ can đảm đứng ra trong hàng ngũ của LIên Hiệp Quốc để bảo vệ và mỡ rộng lý tưởng yêu chuộng tự do, hòa bình, nhân quyền chung của hơn trăm quốc giá ký kết.
          Cho nên Mr. Jonathan có đủ tư cách để trình bày quan điểm cá nhân, Ông ta có thể yêu thương, kính trọng bất cứ dân tộc nào… Bởi vì Ông ta đang là 1 công dân của LHQ, yêu chuộng và tin tưởng vào Hiến Chương LHQ. Có lẽ Eagle đang nhập nhằng cho rằng Cái Gọi Là Tư Do-Nhân Quyền-Dân Chủ của Tây Phương đang áp đặt lên VN. Đừng quên rằng, chính CHXHCNVN đã tự nguyện ký kết và tôn trọng Hiến Chương đó.
          Theo Tôi, nếu có 100 câu hỏi, nếu có 51 Yes thì đó đã là tuyệt vời. Có lẽ câu hỏi “Tiếp đó là xin được hỏi ông, ông là người Vietnam (thay cho: ngoại quốc), mức độ yêu thương của ông đối với dân tộc Viêt Nam là như thế nào để hy sinh thời gian tiền bạc các vấn đề Việt Nam.” nên được dành cho chình người đặt ra.
          Tôi đã từng là một người CS, Tôi nghỉ rằng Eagle cũng như thế. Nhưng những khi rỗi rãnh nhớ về những ngày tháng vàng son đứng dưới lá cờ đỏ, sao vàng, thay vì hảnh diện thì bây giờ Tôi cảm thấy vô cùng xấu hổ (đây là câu chuyện dài, sẽ trình bày vào dịp khác).
          Nước VN có thể có ít kẻ thù hơn các quốc gia Tây Phương, nhưng chính quyền VN và đãng CS rất đáng được vinh danh và thán phục, bởi chỉ có họ mới đàn áp nhân dân của mình, tham nhũng phá nát kinh tế, tổ quốc tan hoang…
          @Eagle: Liệu Ông đã hoàn thành dược nghị quyết mới hay công tác đang được chính quyền CHXHCNVN giao trong trách chưa?
          Chắc chắn Tôi yêu nước VN khác vời số liêu “Tự Thống Kê” của chính phủ CHXHCNVN cho rằng có đến 99% nhân dân trả lời YES “Yêu Nước Là Yêu Xã Hội Chũ Nghĩa”.
          BHQ

          • Xin lỗi ông Bùi Quốc Hưng, tôi đang đợi chờ câu trả lời từ ông London. Mặc dù ông đã trả lời giúp cho ông London một số ý, nhưng vẫn chưa hoàn toàn tả lời hết những gì tôi tình bày. Nếu ông muốn tham gia tranh luận giữa tôi và ông London, ông nên trả lời hết và cụ thể những ý tôi hỏi

          • Tưởng Bùi Hưng Quốc viết được cái gì hay ho hơn, chứ trả lời như Bùi Hưng Quốc thì cũng bằng KHÔNG, lý lẽ như Bùi Hưng Quốc đầy trên các trang lề trái, ngay cái nick Bùi Hưng Quốc cũng không mới mẻ gì, trên các trang lề trái đầy những Nguyễn Hưng Quốc, Lê Hưng Quốc, Vũ Hưng Quốc, Trịnh Hưng Quốc… rồi, có thêm một Bùi Hưng Quốc cũng chẳng ghê gớm hơn. Bùi Hưng Quốc nghĩ được cái gì kha khá một tý thì mò xông vào đây, kẻo ông Jonathan London cười mũi vì những người đấu tranh cho dân chủ ở Việt Nam chẳng có gì đáng cho ông Jonathan London học tập.

  8. Theo như cách nói của ông thì tôi có nhận xét rằng: Thông tin của ông về quá trình phạm tội của 2 nhân vật Uyên và Kha là không đầy đủ, điều đó chứng tỏ ông đã không đọc các bài mà tôi đã chỉ ra cho ông trong comment on May 21, 2013 at 10:17 (có thể vì ông rất bận!), nên nhận xét của ông về sự phạm tội của 2 nhân vật này rất mơ hồ, ông cho rằng 2 nhân vật này bị bỏ tù chỉ vì vẫy cờ của chế độ cũ, thật ngây thơ như vẻ ngoài của cô Uyên! Vậy nên tôi mạo muội xin ông, và cả những người vẫn cho rằng cô Uyên này vô tội, hãy đọc kỹ cáo trạng, những bài viết về quá trình phạm tội của Uyên, Kha và những người đứng sau họ.
    Ông là một giáo sư mà nêu ra những nhận xét dựa trên sự hiểu biết mơ hồ về sự việc như vậy thì buồn cười lắm!
    Trở lại vụ án ở Mỹ, cậu học sinh đó văng tục, đe dọa khủng bố trên mạng đã bị bắt và có thể bị kết án 20 năm tù ở trong một xã hội “tự do ngôn luận” ông cho rằng rất thú vị!
    Ở VN, cô Uyên và anh Kha hoạt động chống phá có tổ chức, có quay phim chụp ảnh báo cáo thành tích phát trên mạng để nhận tiền từ nước ngoài, có âm mưu đặt chất nổ… vi phạm pháp luật VN, bị kết án tù 6 năm thì ông cho rằng vi phạm nhân quyền!
    Ông có nên xem lại cách nhìn nhận vấn đề của mình?!

    • Rồi cảm ơn. Tôi sẽ nghiên cứu. Và tôi thật sự chấp nhận nếu có bằng chúng ổn thì nên có một cách xử lý phư hợp. Đánh giá từng trường hợp môt. Đồng ý, đồng ý. Thế nhưng về cơ bản, hệ thống xết xử ở Việt Nam thiếu mình bạch nghiêm trọng đến mức độ mà đá số dân không có tinh cậy lắm… anh có chấp nhận điều dó không? Thật ra là chúng ta không biết bằng chứng là như thế nào và như anh (? – mấy tuổi tôi không rõ) biết, ai mà bị tố cáo ở VN ít khi có điều kiện thuật lợi để bảo vệ mình… nếu Davit không chấp nhận điều đó thì Davít chưa thật tả hay quan điểm bị hềm hệp…..Những cầu như thế này: “Ông là một giáo sư mà nêu ra những nhận xét dựa trên sự hiểu biết mơ hồ về sự việc như vậy thì buồn cười lắm!” vị phạm luật chơi trên trang này nhưng tôi vẫn cho đăng để xin Davit có hành vi như người lớn….Như vậy, rất khó để đánh giá bất cứ trường hợp nào ở VN vì hồan toàn không minh bạch là một và thứ 2 là vấn đề lơn hơn cả là thêo sự hiểu biết của tôi, và tôi có thể sai như davit có thể sai) dân Việt cả trong và ngoài bộ mấy muốn cải cách sâu rọng càng sớm càng tốt và nêu chúng ta muốn biết chắc chắn về điều này chỉ có một cách tôi, là hỏi dân.

      JL

      • “muốn biết chắc chắn về điều này chỉ có một cách tôi, là hỏi dân” Tôi ủng hộ ý kiến này của ông Jonathan London, rất khoa học, chính xác, dứt điểm được vấn đề, nhưng tôi biết còn lâu đảng cộng sản VN mới chịu…
        P/s. Cảm ơn ông Johathan London đã có tấm lòng cũng như đưa ra những ý kiến đóng góp tiến bộ. Thiết nghĩ, ông có thể dành thời gian (thay vì trả lời những câu hỏi thiếu xác đáng, tự người đọc chúng tôi cũng thấy rõ) để viết bài phân tích dưới góc nhìn bên ngoài Việt Nam (tức là ông với tư cách người nước ngoài nghĩ về tình hình VN như thế nào), để giúp người dân nước tôi có nhiều thông tin hơn để tự tìm hiểu và hiểu rõ. Là một người Việt Nam, tôi xin chân thành cảm ơn ông một lần nữa.

    • Tôi không biết David lấy bằng chứng ở đâu để kết án họ. Nhận tiền nước ngoài là tội? vậy thì David có thể bỏ tù 20 triệu đồng bào của mình ở miền Nam được rồi. Quay phim chụp ảnh nói xấu Đảng CS không phải là tội hình sự vì nó là tự do ngôn luận. Đảng không thể dùng bạo lực bắt mọi người dân phải tin Đảng. Nếu có bằng chứng dùng bạo lực thì đó là tội khủng bố, nhưng phải là bằng chứng vật chứng chứ không phải là nghi ngờ. Bản án đâu có kết tội họ về khủng bố. Một thể chế độc đoán đưa ra một bản án duy diễn như vậy không thể hòa nhập với thế giới văn minh được. Sớm muộn nó sẽ đi theo con đường phát xít hóa để duy trì sự tồn tại của mình.

  9. Hi, Joathan London,
    Khi tôi đọc bài “Một giấc mơ đã chết” đến đoạn :” Thế thì tôi vẫn rất ngại ủng hộ (thậm chí làm bạn trên mạng) những ai muốn dùng lá cờ này, vì điều đó (theo tôi được biết, nhiều khi) bao hàm ý muốn trở về một thời đã xa và một chế độ thất bại vì nhiều lý do… Nhai đi nhai lại quá khứ hoặc khua những biểu tượng quá vãng của một chế độ đã chết từ lâu chắc chắn không phải là một con đường hứa hẹn tương lai xán lạn!”, thì tôi nghĩ là có thể bạn là người ngoại quốc dù sống ở nước dân chủ tự do nhưng chưa hiểu nên chưa phân biệt được lá cờ vàng 3 sọc đỏ và chế độ VNCH trước năm 1975. Vì vậy đọan này mới được tay bồi bút Lê Võ Hoài Ân ở báo đảng mang tên là “Nhân Dân” lợi dụng để đánh “dưới thắt lưng quần” với 2 sinh viên trẻ đang bị kết án tù đày bởi tội: chống đảng cộng sản và người bạn “16 chữ vàng +4 tốt” của đảng. Hôm nay đọc bài này của bạn thấy có đọan này: ” Qua những trao đổi, thăm dò, tôi hiểu được giấc mơ của đại đa số người dân mà quý lá cờ vàng, không phải là để hướng về một thời đã xa, mà chính là hướng tới một tương lai tốt hơn bây giờ. Một tương lai mà dân tộc Việt Nam không bị coi là trẻ con như không có đầu óc, không bị đàn áp vì ý tưởng của họ, và không bị ngăn chặn tham gia đời sống chính trị trong cơ quan công quyền, bằng chế độ pháp quyền thực sự.” Vậy là bạn đã hiểu đúng vấn đề cờ vàng 3 sọc đỏ mà không chỉ người Việt hải ngoại mà cả người dân trong nước đang giương cao để tranh đấu cho nền dân chủ tự do và nhân quyền cho hôm nay và mai sau chứ không phải “nuối tiếc hay hồi phục “lại chế độ VNCH. Chế độ VNCH đã đi vào dĩ vãng sau năm 1975 nhưng những gì mà chế độ này đang xây dựng dang dở về dân chủ,tự do, nhân quyền cho dù trong thời chiến, cũng đã làm cho những người dân đang tìm hiểu sự thật phải “thèm muốn” khi đang sống trong chế độ cộng sản toàn trị như ngày nay.Thanks a lot.

    • Chào Anhhungqt !
      Tôi xin góp ý một chút, đây là ý kiến dưới góc độ cá nhân, nếu có gì không phải thì xin anh phản hồi lại.

      Theo tôi như comment ở trên thì số người ủng hộ cờ vàng về số lượng có thể nhiều, nhưng xét trên quy mô dân số nước ta tôi có thể khẳng định là nhỏ ở thời điểm bây giờ.

      Và 1 vấn đề nữa là anh đang quá chú trọng vào lá cờ, cũng giống như ĐCS ( ĐCS sẵn sàng bỏ tù nếu trong nhà tôi có treo cờ vàng). Tôi tin là nếu với là cờ vàng hoặc cờ đỏ thì cũng không thể hòa giải dân tộc được. Chỉ có thể là 1 lá cờ mới với đa số ủng hộ của người dân.
      ” Vậy là bạn đã hiểu đúng vấn đề cờ vàng 3 sọc đỏ mà không chỉ người Việt hải ngoại mà cả người dân trong nước đang giương cao để tranh đấu cho nền dân chủ tự do và nhân quyền cho hôm nay và ..” <— câu này thì mình thấy có vẻ áp đặt. Câu này nên nói là nhiều người hoặc một bộ phận người dân chứ không nên áp đặt cho toàn bộ người dân.
      Ai cũng có một quan điểm, nhưng không nên áp đặt nó cho người khác.

      • Đồng ý, đồng ý. Không nên áp dặt. Nên hỏi dân trực tiếp.

  10. Chào giáo sư Jonathan London. Việt Nam có hơn 800.000 Dư Luận Viên là những người đóc vai trò kiểm duyệt thông tin trên internet, chưa kể những người làm trong ngành công an và quân đội. Vậy nên, giáo sư nên cảnh giác với những comment chỉ trích quá khích và thô tục.

  11. Có những người nói chuyện dân chủ , tự do ,nhân quyền và có những người ngoan cố áp đặt luật pháp độc tài lên các công dân việt nam ..câu chuyện tranh cãi như thế này thì biết đến bao giờ mới chấm dứt ho Ông Jo .?

  12. Cám ơn anh JL! Đọc bài anh viết tôi cảm thấy tim tôi chùng xuống — chùng xuống vì thấy tội nghiệp anh đã bị kẻ “tiểu nhân” (thật đáng xấu hổ cho kẻ đó mang danh là nhà báo!) méo mó tư tưởng của anh. Hành động của kẻ này cho thấy chúng ta, những người còn thiết tha với Việt Nam, cần phải nỗ lực vươn lên và “ngẩng đầu” cao hơn nữa mới có thể lướt thắng được những đầu óc có lối suy nghĩ hạn hẹp như thế.

    “Tội nghiệp” vì thấy anh, cũng như tôi, bị giới hạn sâu sa (điều này không thể tránh) về những điều mình chia sẻ. Nhưng kính phục anh vì anh dám viết! Khi viết ra những cảm nghĩ trung thực của mình và chia sẻ chúng với độc giả thì anh đã chấp nhận đi giữa “hai lằn đạn”. Đúng hay sai có thời điểm riêng của nó.

    Cám ơn JL!

    • Tôi vẫn thắc mắc tại sao ông Jonathan London bảo tay nhà báo kia “trích dẫn không đồng bộ”?. Hay là hắn phải dẫn ra câu ông Jonathan London viết là “Lá cờ hiện tại của Việt Nam là đẹp và đơn giản” thì mới đồng bộ? Hắn dẫn câu ấy ra thì ông Jonathan London cũng khó ăn khó nói đấy chứ. Tôi đọc đi đọc lại bài trên báo Nhân dân, tôi chẳng thấy có gì sai quấy cả. Lê Võ Hoài Ân viết về cờ vàng nên hắn ta trích ý kiến của ông Jonathan London về cờ vàng, sao ông lại yêu cầu tay Lê Võ Hoài Ân phải nói đến bài của ông trong bối cảnh rộng hơn, phải cho người đọc biết ông Jonathan London muốn Việt Nam vươn lên, đòi hỏi phải có sự nỗ lực của toàn dân, cả trong và ngoài bộ máy của Đảng và Nhà Nước rồi ông lại còn phàn nàn hắn không nói gì đến bài tiếp theo của ông. Ông Jonathan London viết về cờ vàng như thế, hắn ta trích đúng như thế mà bị ông phản ứng thì lạ thật đấy. Bị những ông cờ vàng chửi cho te tua, ông Jonathan London cúp đuôi lại rồi.

      • Vì bài của tôi đã nói rõ mức đích chính là chia quan điểm là ai ở Việt Nam, liệu trong hay ngoài bộ mấy, muốn VN lên nên làm tích cực và một cách có tính xây dựng nhất để đầy mạnh cải cách chứ không phải là tấn công sự chính đáng của những người mà có vấn đề với tuyên án. Bạn hiểu không ạ? Việc là “Tôi đọc đi đọc lại bài trên báo Nhân dân, tôi chẳng thấy có gì sai quấy” tôi là việc của bạn và tôi thông trọng ai mà không đồng ý với tôi. “Ông Jonathan London viết về cờ vàng như thế, hắn ta trích đúng như thế mà bị ông phản ứng thì lạ thật đấy.” Actually, no. Bổi vì trong trường hợp này tôi, sau khi được nhận thế lý luận của mình thiếu thế nhị tôi đã có một quá trình phát triển sự hiểu biết của tôi như ai mà đã đọc những bài của tôi biết rất rõ bạn ạ. Do đó cách trích dẫn không phần ánh thình thần (spirit) …..Về những nhân xết khác của bạn tôi cũng chưa đồng ý và thấy câu cuối cừng không hâp dẫn lắm. Liệu đồng ý hây không đồng ý cảm ơn bạn. Và cơ bản nhất là tôi từ đầu đã không muốn thành một nhân vật gây chia rẽ, gây bất hòa…

        • Trong một entry trước, tôi nhận xét Jonathan London tham gia vào các vấn đề của Việt Nam bằng sự hồn nhiên và rất tự tin. Việc Jonathan London phải điều chỉnh lại ý kiến của anh về cờ vàng là bằng chứng xác thực nhận xét của tôi đấy. Nếu Jonathan London suy nghĩ chín chắn, nhìn trước nhìn sau kỹ càng thì anh đã không phải viết lại để thanh minh. Jonathan London à, ở bên Mỹ các nhà khoa học có quan tâm tới vấn đề phải chịu trách nhiệm về ý kiến của mình hay không?

          • Vâng, tuân trước thật sự là một tuần rất khó…. tôi hoàn toàn chịu trách nhiệm về ý kiến của mình. Cảm ơn có quan tâm.

  13. Thực tế là , luật pháp Việt nam bây giờ không cho phép công dân chống lại Đảng dưới bất cứ hình thức nào , dù là ý kiến xây dựng , ôn hòa không bao động cũng không được phép mà còn có tội “phản quốc , phản bội nhân dân ” nữa nên ai mà dám nói nhiều về Đắng, Hiến pháp mới đây cũng đã khẳng định quyền cai trị nhân dân là chỉ của Đảng thôi, thi nhân dân còn nói gì được nữa ve tự do ,nhân quyền ,dân chủ . Đây là câu chuyện thật dai dằng mấy chục năm rồi .
    Cảm ơn Ông Jo đã kiên nhẫn tham gia xây đựng những điều tốt đẹp cho nhân dân Việt Nam , dù đã bị hiểu làm từ nhiều phía , cả về phía chinh quyền cũng vậy .
    chuc ông mạnh khỏe .

  14. Tôi rất tiếc nếu có ý nào đó đã làm ông không hài lòng, nhưng tôi vẫn phải nói rằng không thể đồng ý với nhận định của ông là: “hai thanh niên bị kết án tù rất nặng vì tội dán cờ của “các chế độ cũ” (dán cờ phía dưới một khẩu hiệu đối đầu với hành vi cư xử của Trung Quốc trên Biển Đông Nam Á)” và “theo thông tin của tôi biết thì họ vô tội”. Ông có thể tin hay không nhưng tôi vẫn nhắc lại để ông biết rằng: hai người này đã có quá trình phạm tội từ rất lâu, có bằng chứng rõ ràng vì đã tự quay phim, chụp ảnh các hành động của mình, phát tán lên mạng để nhận tiền từ nước ngoài, đã bị theo dõi và chỉ bị bắt khi chúng chuẩn bị khủng bố bằng cách đặt thuốc nổ.
    Khá nhiều người tâng bốc cô Uyên và anh Kha này chỉ chống đảng cộng sản và Trung quốc là yêu nước, là vô tội mà cố tình lờ đi động cơ và mục đích ban đầu của cô ta là rải truyền đơn chỉ vì tiền, “sáng tạo” ra cách dán tiền vào truyền đơn để thu hút người đọc và đang trong quá trình trở thành những kẻ khủng bố thật sự, họ chỉ biết dùng từ “yêu nước” để biện minh cho hành động của mình khi được các luật sư kền kền mớm cho trong quá trình tiếp xúc!
    Họ chẳng yêu quý gì hai người này, và cả các người khác có vấn đề với chính quyền, mà chỉ lợi dụng họ để gây rối loạn xã hội, kiếm chác lợi lộc trên những vấn đề đó… Tôi có thể nghĩ rằng: chính họ là người cung cấp thông tin cho ông và ông tin họ?!
    Ông cho rằng “hệ thống xết xử ở Việt Nam thiếu mình bạch nghiêm trọng đến mức độ mà đá số dân không có tinh cậy”, về vấn đề này tôi cũng không đồng ý với ông được vì tuy có nhiều án oan sai nhưng về tỉ lệ thì án oan sai đó rất nhỏ và không có điều gì chứng minh là đa số dân không tin cậy tòa án cả! Nhất là trường hợp xét xử các vụ án nổi cộm như vụ án hai thanh niên Uyên và Kha này.
    Ông muốn điều tốt đẹp, muốn nhìn thấy sự minh bạch và tiến lên trong xã hội VN, tôi coi đó là điều rất tốt và cám ơn ông: Một người nước ngoài muốn VN tiến bộ và phát triển!

    • Luat Phap hien tai o VN? heh heh heh….made to orders….anyone ? (muon toi gi cung duoc, co gi phai tranh cai??)

      Skase

  15. Đúng vẫn còn một giấc mơ! Không biết tới khi nào thì hiện thực: Tự do báo chí, tự do ngôn luận, quyền con người!
    Hô to: Đảng CSVN quang vinh muôn năm thì không sao – Tuy nhiên nó có quang vinh và muôn năm hay không, thì ai cũng thấy rõ.
    Bôi nhọ, nói xấu đảng CSVN thì đi tù 6-8 năm. Không cần định nghĩa cũng thấy rõ là độc tài.
    Cai trị theo kiểu “ngu dân” lên ngay chính dân tộc mình mà vẫn quang vinh muôn năm thì tồi tệ hơn cả bọn xâm lược.

  16. Từ khi ông Jonathan London đưa bài này lên blog, có hơn 30 bình luận được ông công bố sau khi kiểm duyệt. Tôi đọc hết hơn 30 bình luận chẳng thấy ai ủng hộ Jonathan Londonphê phán báo Nhân dân trích dẫn không vừa ý ông cả. Ông Jonathan London có quan tâm tới chuyện này không?

    • Thât ra là không thể biết bao nhiêu người ủng hộ vì đêm số bình luận thêo tôi biết là chưa phải một phương pháp khao học xã hội….nếu muốn tìm hiểu về vấn đề này phải thiệt kế một nghiên cứu dúng phương pháp khoa học….chắc chắn có khả năng những gì mình viết là không đúng…. nhưng tôi thấy có ý kiến khác nhâu là một cái rất có giá trị và nếu blog bình chỉ có thể là không gian cho những ngưới chia sẻ ý kiến khác nhâu là một đóng góp lớn rồi… chắc chắn thời kỳ chỉ có một ý kiến ‘đúng đán’ đã quá rồi, trù một số cá nhân…. hy vọng trong đó không có bạn.

  17. Chưa thấy ông Jonathan London có ý kiến gì về bài Sự thật về cái gọi là “nhóm tuổi trẻ yêu nước” trên báo Nhân dân nhỉ?

    • Vâng, nhiều việc quá, xin chờ vài ngày tôi sẽ có một bài gọi là ‘thảo luận tuần’ để thảo luận một số bình luận tôi chưa trả lời… nhà có 2 con nhỏ, một vợ (thôi), và tôi, và ngày chỉ có 24 giờ…. sẽ cố gắng…

  18. Hâm nóng giấc mơ Cờ Vàng ?

    Từ mấy tuần qua, một ông Jonathan London nào đó ở bên xứ lạ (Hoa Kỳ) đột nhiên hứng khởi viết bài tham gia tranh luận với người Việt hải ngoại về hình ảnh lá cờ vàng ba sọc đỏ.

    Lúc đầu, vì nghĩ rằng đây là chuyện nội bộ của người Việt Nam với nhau nên tôi không quan tâm nhưng sau nhiều loạt bài ông viết, và do người dịch đưa vào các Trang Mạng VN, nên tôi đành xin phép có ý kiến với ông Jonathan:

    – Rằng lá cờ vàng ba sọc đỏ là biểu tượng của một chính thể tốt đẹp ở miền Nam VN (VNCH) từ 1955 đến 1975, có xuất xứ xa xưa từ thời phong kiến nhà Nguyễn và màu vàng là màu tượng trưng cho ý chí quật cường của dân tộc Lạc Việt. Đây không phải là một giấc mơ mà là một thực thể có quá trình lịch sử lâu dài gắn bó với giòng giống Lạc Việt;

    – Rằng hai chính thể VNCH I và II tuy không sống thọ lâu dài, chỉ mới 20 năm tuổi, nhưng nó đã tạo một nền móng dân chủ tự do thật sự do nhân dân miền Nam chung sức kiến tạo, cao thượng tốt đẹp hơn chế độ XHCN của miền Bắc áp đặt từ 30/04/1975. Sự thật này do chính miệng những nhà “cách mạng lão thành MTGPMN” thú nhận, sau 38 năm cưỡng chiếm miền Nam;

    – Rằng trở về với lá cờ vàng ba sọc đỏ là trở về với công lý, đem ánh sáng công lý rửa sạch mọi tội lỗi vô căn cứ mà nhà cầm quyền Hà Nội cố tình kết án nguời dân miền Nam ngay từ ngày thành lập MTGPMN (12/1960). Những bản án mà CS Bắc Việt đổ lên đầu người dân miền Nam như: phản động, phản quốc, tay sai ngoại bang HK, bù nhìn, nguỵ quân, nguỵ quyền …giờ này sau 38 năm thống trị đã hiển lộ chính là bộ mặt thật của tập đoàn lãnh đạo ĐCS và Nhà nước VN XHCN. Do đó lá cờ đỏ sao vàng của họ áp đặt không có chính nghĩa, không còn một chút lý do để tồn tại trên mảnh đất VN;

    – Rằng cờ vàng ba sọc đỏ chưa hề dính máu dân lành VN, chưa hề chịu nhục nhã đê hèn quỳ gối truớc quân xâm lược TQ (nhớ lại trận hải chiến HS năm 1974). Ngược lại lá cờ đỏ sao vàng đã từng nhuốm máu dân lành trong chiến dịch Cải Cách Ruộng Đất, trong vụ án Nhân Văn Giai Phẩm, trong các trại Học Tập Cải Tạo, trong hai cuộc chiến tranh biên giới, nhục nhã nhất là hình ảnh quy hàng của 64 lính hải quân bị hạm đội TQ sát hại trong trận chiến Gạc Ma bảo vệ Hoàng Sa năm 1988. Còn cờ đỏ sao vàng là còn chấp nhận quân xâm lược TQ uy hiếp dân lành VN, chấp nhận thân phận một chế độ nô dịch cho ngoại bang phương Bắc;

    – Rằng lá cờ vàng ba sọc đỏ không còn là một giấc mơ, mà chính là một lý tưởng cao đẹp mà toàn dân VN từ trong đến ngoài nước sẽ chung vai sát cánh kiến tạo lại một chính thể tươi đẹp dựa trên nền móng căn bản của VNCH thời xưa.

    Kết luận:

    Lá cờ vàng ba sọc đỏ chính là biểu tượng của tinh thần bất khuất, của một chính thể dân chủ tự do, đa nguyên, đa đảng, Tam Quyền phân lập thực sự. Đề nghị ai đó dịch bài phản hồi này lại cho ông Jonathan London được biết sự thật.

    Cám ơn nhiều,

    Lê Quốc Trinh, Canada (27-05-2013)

    • Kính gửi ông Lê Quốc Trinh – mùi Gia Nã Đại thì ít, mùi quận Cam nhiều hơn, mạn phép được hầu ông bài này:
      NỖI ÁM MANG TÊN CỜ VÀNG
      Xichloviet
      Gần đây, một sự kiện gây nhiều chú ý trong cộng đồng người Việt ở Mỹ là việc nghị viên khu vực F TP Houston Hoàng Duy Hùng (HDH) về VN làm việc. Sự việc sẽ không mấy ồn ào nếu ông này không phải là thành phần từng có số má cờ vàng thuộc loại cực đoan hăng tiết vịt, nhưng nay lại quay ngoẳt lập trường để “làm lợi cho CS”. Đây là điều tối kỵ đối với cộng đồng cờ vàng hải ngoại nhất là trong thời điểm cờ vàng đang ốm o gầy mòn, tiêu hao lực lượng sống nay chết mai .
      Thành tích chống cộng của HDH khá ấn tượng trong cộng đồng chống cộng cờ vàng vì những hành động mang tính giang hồ hảo hán. Ông ta khoe thành tích với vẻ hãnh diện rằng đã nhiều lần xâm nhập VN âm mưu đặt bom tượng đài lãnh tụ HCM và từng bị chính quyền VN cầm tù 16 tháng.
      Bản chất của cờ vàng là chết nhát, chỉ biết xúi trẻ ăn cứt gà để mơ mộng cho nên những hành động như vậy luôn được khuyến khích, đề cao và ca ngợi như là anh hùng. Có một thời ở hải ngoại nổi lên những nhân vật cờ vàng tìm mọi cách hành động gây tiếng vang tương tự để nổi tiếng và cũng để kiếm cơm. Tuy nhiên hầu hết đều được bóc lịch trong nhà đá CS. Thời VNCH những hành động chống lại nhà cầm quyền như thế thì ra tù không què cũng ngớ ngẩn, không bao giờ còn nguyên vẹn hình hài. Thế nhưng những “anh hùng cờ vàng “ như Lý Tống, tay chân của Nuyễn Hữu Chánh, tay chân của băng đảng Việt Tân, băng đảng Vì Dân … và rất nhiều người khác vẫn bình an béo tốt khi mãn hạn tù, cho thấy tính răn đe của luật pháp VN vẫn còn nhẹ hều cho nên có nhiều tội phạm loại này có cơ hội tái phạm trong đó có HDH.
      HDH cho rằng máu hảo hớn cờ vàng của mình như thế thì quá đủ để chứng minh mình đã dấn thân rất nhiều cho cờ vàng và chứng minh mình là dân cờ vàng thứ thiệt . Nay sở dĩ HDH thay đổi lập trường đấu tranh vì BU BẢO chứ không phải phản bội cờ vàng. Đề cập đến BU là một vũ khí hiệu quả đặc biệt có tác dụng làm câm họng những kẻ chống đối. Nó được nhiều người sử dụng từ khi còn chế độ VNCH. Một khi BU BẢO thì cấm có thằng nào dám trái lời.
      HDH lập lại rất nhiều lần rằng những lần manh động có tính khủng bố ở VN ông đều được BU BẢO là cần phải chấm dứt. Nay ông phải nghe lời BU để đấu tranh kiểu khác nhưng ông không hề từ bỏ lập trường cờ vàng. Thực ra Bu không bảo thì HDH cũng phải chấm dứt hành động mang tính khủng bố tương tự vì HDH hành động mang tính bột phát, anh hùng rơm không có được một tổ chức ra hồn để hỗ trợ và việc thoát khỏi bị bắt vào nhà đá chỉ là cánh cửa vô cùng hẹp, chỉ biết trông chờ vào chúa mà thôi. Nguyễn Hữu Chánh có hẳn một tổ chức “chính phủ VN tự do” hoạt động trong quốc nội mà vẫn bị CAVN lượm vào nhà đá gần 200 em (báo cand) gần như sạch sành sanh thì dù BU BẢO HDH cũng đố dám ho he. Tất cả những âm mưu đánh bom khủng bố của cờ vàng 38 năm qua đều bị CAVN dập tan từ trứng nước. Cái thiếu lớn nhất của cờ vàng dẫn đến thất bại là thiếu người dám đánh bom liều chết.
      Thử tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra khi cờ vàng có một tinh thần thánh chiến như Al Quaeda, có những chiến binh cờ vàng sẵn sàng mang bom liều chết để gây bất ổn cho kẻ thù? Vĩnh viễn không bao giờ có được bởi vì cờ vàng rất ích kỷ không bao giời muốn chết cho kẻ khác sống và lá gan của cộng đồng cờ vàng không đủ lớn để làm những việc như thế, duy chỉ có cái mồm vẫn đủ lớn để nói láo suốt ba mươi tám năm qua.
      Là một thành viên cờ vàng chống cộng có số má được ghi vào sổ bìa đen của Công An VN, cánh của trở về của HDH rất hẹp. Nhiệm kỳ làm nghị viên TP Houston là cơ hội hiếm hoi để HDH toan tính cho cuộc hành hương về nguồn của mình danh chính ngôn thuận . Đây chính là thời điểm để HDH toan tính thế nào vừa thênh thang đường về vừa không làm nổi giận băng nhóm cờ vàng. Đây là bài toán nhức óc. Điều dễ dàng nhất để vừa lòng cờ vàng là HDH phải có phát ngôn tố cộng cứng rắn, phải nói láo, phải hứa hẹn kiên định lập trường cờ vàng và xác định lằn ranh quốc cộng. Thế nhưng về VN làm nhiệm vụ của một viên chức Mỹ , nhập gia người ta mà cứ moi móc hoạnh họe gia chủ theo luận điệu cờ vàng thì quá khó cho một người có chút liêm sỉ. HDH chọn thái độ vẫn khẳng định lập trường cờ vàng nhưng tuyên bố chuyến hướng sang …. đấu tranh ôn hòa trực diện, Thế nhưng nào có được yên thân, lập tức HDH bị biểu tình phản đối và đặt bom khủng bố.
      Cờ vàng chẳng bao giờ tin ai, ngay cả những “anh hùng ” của mình. Cờ vàng quen nói láo và nghĩ rằng ai cũng có thể nói láo như mình. Thế nên một anh cờ vàng khi tuyên bố điều gì lập tức có hàng chục anh khác cật vấn vì cho rằng anh kia đang nói láo. HDH cũng nằm trong trường hợp đó. Khi công bố rằng anh ta chỉ làm cầu nối để cờ vàng “đấu tranh trực diện” với thứ truởng ngoại giao VN Nguyễn Thanh Sơn thì lập túc có hàng chục thành viên cờ vàng khác chất vấn đủ điều, nào là bảo không bên nào có phóng viên tại sao có hình đang trên báo trong nước, nào là tại sao buổi họp tuyên bố là công khai mà lại ru rú họp kín với nhau.v.v… Tóm lại họ cho rằng HDH đang nói láo. Nói láo là loại vũ khí thuộc loại bẩn thỉu nhất nằm trong danh mục đặc sản cờ vàng không anh nào là không tận dụng, trong đó có việc tố nhau là Việt Gian, moi móc tố khổ đời tư của nhau mà chính HDH cũng từng là nạn nhân. Ngay sau khi thay đổi lập trường chống cộng HDH lập bị tố khổ là Việt Gian, là đứa con bất hiếu từng khiến thân phụ của mình uất ức phải lao đầu vào xe tự tử. Làm vừa lòng được cờ vàng bằng lý lẽ là chuyện xưa nay hiếm vì đối với họ không có lý lẽ nào biện hộ được cho việc xóa bỏ “lằn ranh quốc cộng”.
      Biết rằng không thể làm vừa lòng cờ vàng, biết rằng kiểu cực đoan cờ vàng 38 năm qua của những băng nhóm chất chứa đầy hận thù và vị kỷ chỉ là làm trò hề cho thiên hạ nhưng HDH không thể đủ can đảm và bản lĩnh để giũ bỏ nó đi, ngược lại cố bó nó vào người để tìm sự an toàn, đó là sai lầm mà HDH sẽ phải đeo đẳng mãi bên mình nỗi ám mang tên cờ vàng.
      HDH là thế hệ cờ vàng thứ hai được đào tạo bởi nền giáo dục BU cho nên cái hận thù trong giòng máu không khốc liệt như thế hệ trước và thật may cũng nhờ thế nên HDH không bị nhiễm cái NGU của cờ vàng cực đoan, nhất là sợi thần kinh xấu hổ không bị liệt giúp cho HDH nhận ra sự thật lịch sử để chấp nhận nó và ít ra không bị nhiễm thói điêu ngoa nói láo rất ghê tởm của cha chú mình. Thế nhưng kiểu tuyên truyền nhồi sọ của cha chú cũng làm cho HDH thấm đậm chất cờ vàng. HDH lập lại như con vẹt rằng “CS vô thần” và ngạc nhiên thấy ông Nguyễn Thanh Sơn thờ phật. Lập lại như con vẹt rằng Saigon là “hòn ngọc Viễn Đông” phát triển hơn hẳn Thái Lan và Nam Dương để so sánh với Saigon ngày nay chứng tỏ rằng cái não trạng cờ vàng đã được ngấm sâu tư tưởng đã được nhồi sọ như thế nào. Dù rằng không cần gặp ông Nguyễn Thanh Sơn, hay dù rằng chưa về đến Sai gon đi nữa với phương tiện truyền thông hiện nay HDH cũng có thể biết được sự thật nó như thế nào.
      HDH vẫn như con vẹt tự nhận mình là người “quốc gia tị nan CS”. Người quốc gia cái nỗi gì khi qua Mỹ chưa đầy 13 tuổi. Thằng cu 13 tuổi thì gặp NẠN gì của CS mà phải TỴ? Xem ra vẫn còn tồn tại thế hệ cờ vàng con cứ cứ múa môi như cái máy được lập trình software mang tên cờ vàng.
      Sự thực phát triển ở VN làm cho những nhân vật cờ vàng có số má như HDH cũng phải công nhận và ca ngợi không thể nói khác đi được. Trong chuyến về làm việc tại VN, HDH nhận xét sự phát triển ở VN bằng những lời có cánh. Chưa hẳn HDH muốn nịnh chính quyền VN bởi vì bất cứ ai từng đến VN đều có nhận xét như thế. Tuy nhiên nhận xét “có lợi cho CS” xuất phát từ một hậu duệ cờ vàng cực đoan như HDH thì chắc chắn nó tạo ra một cú sốc rất mạnh cho cộng đồng cờ vàng cho dù đó là sự thực.
      Trên các diễn đàn HDH nhận được nhiều lời khen, động viên khích lệ về việc dũng cảm tự nhận con đường cực đoan mình theo đuổi vô ích và từ bỏ nó, nhưng cũng có không ít những giọng điệu chửi bới cay cú đặc sệt ngôn ngữ cờ vàng. Những chống đối chỉ xoay quanh những luận điểm rất cũ là HDH hạ mình thỏa hiệp với CS, bị CS mua chuộc, hòa hợp hòa giải với CS, toàn những điều được xem là điều tối kỵ trong lập trường cờ vàng. Trước khi về VN, HDH đã rào đón rất kỹ để thăm dò nghe ngóng phản ứng, về lại Mỹ, dù bị tẩy chay HDH vẫn tổ chức họp báo để “báo cáo” sau chuyến đi của mình với điểm nhấn là lá cờ vàng to đùng sau lưng cho thấy HDH vẫn còn sợ hãi thế lực đen cờ vàng lắm, HDH thiếu hẳn bản lĩnh và sự quyết đoán cần có của một trí thức muốn dấn thân làm chính trị.
      Hở một tí là lấy lá cờ vàng phất lên để chứng minh sự trung thành với “quốc gia” Trò hề độc nhất vô nhị trên thế giới này chỉ thấy xuất hiện trong cộng đồng cờ vàng với nhau. Thế nhưng nó cũng không phải là lá bùa vạn năng có thể hóa giải những lời chửi bới, tố khổ Việt gian. Và không phải ai cũng tin vào cái “lập trường quốc gia” qua hành động ấu trĩ đó. Thế nhưng một trí thức như HDH cũng vẫn phải áp dụng cái hình thức “thay lời muốn nói” này để phân bua với cờ vàng như một nghi thức bất thành văn đủ thấy cái văn hóa cờ vàng nó hề đến độ nào.
      Cũng vì quá quen với “nghi thức’ như thế cho nên cờ vàng rất dị ứng với anh nào đứng đưới lá cờ đỏ vì cho rằng anh ta đã bị CS nhuộm đỏ rồi. Quả là nếu so với con bò không biết ai ngu hơn.
      Mấy chục năm qua trường hợp như HDH quay về VN hợp tác với chế độ không ít xảy ra và đã nhận rất nhiều hình thức chống đối, tẩy chay của cờ vàng nhưng cờ vàng vẫn bất lực không thể ngăn chận được.
      Về VN, trở về quê hương của chính mình là một việc tưởng như vô cùng bình thường đối với bất cứ người Việt nào, nhất là trong giai đoạn nhà nước VN đang rộng cửa mời gọi kiều bào về đóng góp cho đất nước. Thế nhưng việc về lại quê hương lại là bài toán khó giải đối với những người từng đứng trong hàng ngũ cờ vàng như HDH. Thế nên trước khi về VN HDH đã tung hứng làm một loạt những hành động thăm dò phản ứng cờ vàng. Dù bị hăm dọa và đặt bom, nhưng nhận thấy liều lượng chống đối quen thuộc quá yếu ớt không còn mạnh mẽ như ngày nào thế là HDH quyết định về VN. Dù khó khăn nhưng HDH đã đạt mục tiêu là …. về thăm quê hương. Ôi thật là không nghịch lý nào bằng..
      Không riêng gì HDH, cái con ngáo ộp thế lực đen cờ vàng vẫn còn ám những kẻ từng tung hô cờ vàng nhưng nay giở trò “phản bội”. Tuy nhiên nó chẳng ảnh hưởng tí gì đến bất cứ người dân Việt bình thường nào ở hải ngoại, bằng chứng là hàng triệu lượt người vẫn về thăm quê nhà và đóng góp số tiền khổng lồ cho đất nước. Có thể nói hầu hết các nghệ sĩ hải ngoại có tiếng tăm đã chọn con đường trở về VN chấp nhận đối đầu với những chống đối du côn của băng đảng cờ vàng. Trước đây trên các sân khấu ca nhạc hải ngoại, muốn sống được họ bị buôc phải ca ngợi và phục tùng lá cờ vàng. Thời thế đã đổi thay, quê hương luôn có sức hấp dẫn kỳ diệu và băng nhóm cờ vàng đang trên đà suy thoái nghiêm trọng, khuynh hướng quay lưng lại với cờ vàng đang lan tỏa vô cùng mạnh mẽ, đó cũng là một trong những nguyên nhân tác động để HDH đủ sáng suốt từ bỏ lập trường cực đoan ngu xuẩn.
      Tuy nhiên, HDH luôn cho rằng mình chuyển hướng “đấu tranh” ôn hòa và vẫn đứng về phía hàng ngũ quốc gia, vẫn giữ căn cước tị nạn và vẫn trung thành với cờ vàng.
      Xưa nay cờ vàng vẫn kiên định lập trường không thỏa hiệp với CS, không hòa hợp hòa giải với CS và luôn giữ vững lằn ranh “quốc cộng”, lập trường của HDH không thể chấp nhận được. Cho nên dù HDH đi công vụ cho BU nhưng công vụ này “có lợi cho CS” việc HDH bị “CS mua chuộc” là điều có thể thấy trước. Lo sợ ấy của cờ vàng không thừa bởi vì hàng trăm ngàn người về VN đều bị mê hoặc bởi cội nguồn của mình, ở đó có người thân, ở đó có đồng bào nói cùng ngôn ngữ, ở đó có cuộc sống thanh bình có tình tự dân tộc, cuộc sống vươn lên khắp nơi thay đổi đầy kinh ngạc khác xa một trời một vực với những điều nói láo của cờ vàng.
      Người CSVN có một loại vũ khí tấn công cờ vàng rất lợi hại là dùng tình tự dân tộc lòng yêu quê hương đồng bào để hòa giải hòa hợp dân tộc, huy động tài vật lực cho đất nước và có tác dụng cô lập cờ vàng. Chính vì thế cho nên cờ vàng mới cuống cả lên khi nghị quyết 36 ra đời. Đừng ngộ nhận rằng chính quyền VN chủ trương hòa giải dân tộc là hòa giải với cờ vàng. CSVN phân định rất rõ những người chưa hiểu về VN và những kẻ chống đối VN. Không hề có chủ trương hòa giải với kẻ có âm mưu lật đổ chính quyền như cờ vàng, nhất là cờ vàng chưa bao giờ là một thế lực khả dĩ nhà cầm quyền VN cần phải hòa giải. Sự hoang tưởng mình là một thế lực ở hải ngoại làm cho cờ vàng càng ngày càng u mê và càng đau đớn hơn khi càng ngày càng có thêm những người đồng hội đồng thuyền giũ áo quay lưng với mình.
      HDH tự cho mình đang đấu tranh cho dân chủ ở VN. Nhưng đấu tranh cho dân chủ ở VN không nhất thiết phải “đứng trong hàng ngũ quốc gia” không nhất thiết phải cố nép sau lá cờ vàng. Việc màu mè dựng lá cờ vàng trong cuộc họp báo chứng tỏ HDH muốn bắt cá hai tay, những phát ngôn cho thấy HDH vừa muốn được lòng chính quyền trong nước nhưng mặt khác vẫn không muốn gây phật lòng cờ vàng. Tính toán của HDH là một sai lầm lớn. HDH tính toán rằng tự trói mình vào lá cờ vàng để yên thân, nhưng không những bị băng đảng này xem là đạo đức giả, mà cũng không thoát được sự tẩy chay. Cái mất lớn nhất là bị đồng hương hải ngoại và người dân trong nước nhìn mình bằng con mắt ngờ vực về cái tâm trong sáng.
      Có cần phải lấy lòng cờ vàng không khi nó chống cộng chỉ vì lợi ích băng đảng vì hận thù triền miên? Không thể có lòng yêu nước trong một băng nhóm luôn kêu gọi tẩy chay lợi ích dân tộc và hí hửng cầu mong nước nhà bị xâm lăng dù viện dẫn bất cứ lý do gì. Có thể có lòng yêu nước trong băng nhóm bất cần lợi ích dân tộc miễn là làm khó được cho kẻ thù là nhà nhà cầm quyền hiện tại? Có thể có lòng yêu nước không trong cái băng nhóm xem BU là tối thượng sẵn sàng đứng sau lưng ngoại bang thậm chí là kẻ thù của dân tộc để phục hận cho dù phải đổ máu đồng bào?
      HDH cho rằng việc chống cộng của cờ vàng hiện nay là vì lòng yêu nước là ngụy biện. Cờ vàng chỉ yêu cái nước VNCH yêu cuộc sống có BU bú mớm và tiếc thay cho nó yểu số, hận thay cho nó bị CS khai tử. Không thể tưởng tượng được có ai yêu nước mà cầu cho Tàu nó đánh VN để tiêu diệt CS cho cờ vàng rửa hận.
      Còn nhớ năm 1979 khi tàu xua quân tấn công biên giới phia Bắc, băng đảng cờ vàng vui như mở hội, lập đàn cầu cho nó đánh Hà nội. Yêu nước như thế sao ?
      Có thể nói dù có muốn nhưng những người tùng hoạt động trong các băng nhóm cờ vàng phải dũng cảm lắm mới quyết định giũ bỏ nó mà không bị nó ám. HDH từng thanh minh rằng phải mang vợ về cùng vì sợ cờ vàng nó đồn là về VN để gái gú. Thật khổ cho cái nỗi ám mang tên cờ vàng. Thông cảm cho HDH nhưng cũng tiếc cho một con người có kiến thức nhưng yếm thế, thiếu quyết đoán và bản lãnh. HDH rất muốn gỡ ra khỏi cơ thể cái mớ bùng nhùng cờ vàng đã lỡ khoác trên người bao năm qua nhưng cứ loay hoay như gà mắc tóc và không biết phải bắt đầu như thế nào. Mới đây HDH biện hộ cho việc đặt lá cờ vàng trong cuộc họp báo rồi huênh hoang về ý nghĩa và giá trị của nó, ba hoa rằng chính thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã từng đứng dưới lá cờ vàng tại văn phòng nghị sĩ John McCain. Không biết HDH muốn truyền tải điều gì về sự tưởng tượng đó, thủ tướng Dũng chấp nhận lá cờ vàng chăng? Thật là quá ấu trĩ. (1) HDH không thoát khỏi căn bệnh cố hữu của cờ vàng là lấy những điều mà các thế hệ cờ vàng trước nói láo để dẫn chứng. (2) Xem ra một tiến sĩ luật được đào tạo tại Mỹ, được trang bị những xảo thuật chữ nghĩa để biện luận mà vẫn phải dùng ngón nghề nói láo ra để biện minh cho một sự kiện bố láo khác chứng tỏ rằng thoát ra khỏi cái u mê cờ vàng không phải dễ.
      HDH đã về VN đã chứng kiến sự phát triển mạnh mẽ của đất nước mà có muốn nói láo cũng không thể được. HDH chứng kiến sự phát triển kỳ diệu của Đã Nẵng đến nỗi phải lập lại nhiều lần rằng đây sẽ là Singapor thứ hai ở Đông Nam Á. HDH được chứng kiến cơ sở chế biến rác của ông David Dương một trong vô số Việt kiều có đóng góp thiết thực cho đất nước và đồng bào. Những thực tế ấy chắc hẳn sẽ có tác động vào niềm tin của HDH rằng một nước VN hùng mạnh do đảng CSVN lãnh đạo sẽ là hiện thực rất gần . Một trí thức trẻ như HDH chắc chắn sẽ nhận ra điều đó . Đúng là quá muộn màng nhưng muộn còn hơn không.
      Dù sao cũng đáng ghi nhận thiện chí của HDH với đất nước. Nếu bỏ qua những chi tiết hành động để lấy lòng cờ vàng vẫn có thể thấy ở HDH có cái tâm với đất nước và có cảm xúc với sự phát triển của quê hương, không còn thấy con người cực đoan trong HDH. Dù chuyến về thăm quê hương được sắp xếp theo một kịch bản được chuẩn bị trước thì kịch bản và diễn xuất khá hoàn hảo dù rằng áp lực sợ mất lòng cờ vàng làm cho HDH chưa bộc lộ hết nỗi lòng.
      Đúng là một nghị viên gốc việt sống trong hang ổ cờ vàng HDH đang gặp khó. Dân ta có câu “trong cái khó ló cái khôn” cái khôn ở đây không phải là toan tính sẽ lấy lòng cờ vàng kiểu nào mà ở chỗ quyết tâm giũ bỏ nó như thế nào. Giũ bỏ nó là giũ bỏ tư tưởng cực đoan vị kỷ, quên đi cái dĩ vãng hoàng kim khi còn có BU bảo trợ, giũ bỏ đi cái nỗi niềm canh cánh hận thù. Giũ bỏ nó là xa rời cái băng đảng bát nháo du côn đang khư khư bám vào cái “lằn ranh quốc cộng” để nuôi khát vọng trả thù.
      Hãy can đảm lên để chấm dứt tham gia vào những trò lố bịch của cái sân khấu cờ vàng. Còn lá cờ vàng hãy cất nó vào tủ như một vật kỷ niệm, vì cho dù nó có được phất lên ở bất cứ nơi đâu, dù có vinh danh nó như thế nào , dù có gán cho nó bao danh xưng mỹ miều, dù bỏ bao công sức để vận động cho nó được công nhận nơi này nơi khác trên xứ BU thì nó vẫn chỉ là biểu tượng về sự hoài niệm của một thiểu số, không hề có tí giá trị nào để phải “chào” nó cả. Cả thế giới này đã nhìn nhận rằng nó đã chấm dứt vai trò của nó và đi vào lịch sử, không có quốc gia nào công nhận nó là “quốc kỳ” như dân cờ vàng xưng tụng . Đó là sự thật, nó đã chết đã 38 năm rồi.

      (1) http://kbchn.net/news/Tin-nguoi-Viet-Hai-Ngoai/Hoang-Duy-hung-chuyen-can-khong-noi-noi-chuyen-khong-can-14685/
      (2) http://kbchn.net/news/Tin-Quoc-Te/Co-tieu-bang-Arizona-da-bi-cong-dong-nguoi-Viet-nhin-ga-hoa-quoc-thanh-VNCH-14701/

  19. Hi Jonathan,

    Tumbled across to your site in recent time and quite impressed!

    Appreciated your thoughts and contributions to open discussions on political issues in Vietnam with a view of a better society, where the citizens should have and can exercise their rights just like many democratic countries around the world – granted for many, but such a struggle in Vietnam!!!

    No doubt, except for those who belong the communist party or sympathizers (oop! sorry, opportunists would better describe), the Vietnamese people have been suffering for too long! When can they see lights at the end of the tunnel and stand high (economically) with its non-communist neighbors ? We might never know, but I hope it won’t be another 38 years (2013-1975=38)….

    On another note, I see you are also quite patient with those “du luan vien”‘s provocative comments. Never mind! your seasonings will wear them off (and your time too!)

    Good work and keep coming!
    Cheers
    Skase

    • Phiền bạn viết tiếng Việt giùm. Trang này BÀN về Việt Nam và không phải ai cũng thông thạo tiếng Anh. Nếu muốn bàn luận riêng với tác giả thì bạn nên gửi ý kiến vào mail. Thân!

  20. “Qua những trao đổi, thăm dò, tôi hiểu được giấc mơ của đại đa số người dân mà quý lá cờ vàng, không phải là để hướng về một thời đã xa, mà chính là hướng tới một tương lai tốt hơn bây giờ. Một tương lai mà dân tộc Việt Nam không bị coi là trẻ con như không có đầu óc, không bị đàn áp vì ý tưởng của họ, và không bị ngăn chặn tham gia đời sống chính trị trong cơ quan công quyền, bằng chế độ pháp quyền thực sự”
    Ông là nhà khoa học mà nhận định của ông lại không có cơ sở khoa học nào cả, hoàn toàn theo cảm tính của ông.
    Những người quý cờ vàng chỉ có bọn ngụy quyền VNCH theo chân Mỹ chống lại nhân dân VN dưới sự lãnh đạo của ĐCSVN, con số đó nhiều lắm cũng chỉ hai, ba chục triệu thôi. Những người đó không thể đại diện cho 87 triệu người VN được.

Comments are closed.