Vài giải pháp cho Việt Nam

china's attacks, fishing vessesl, east sea, hoang sa

Viet Nam News

Những hỗn loạn và bạo lực bùng nổ ở Việt Nam cách đây hai tuần đã hút sự quan tâm của thế giới khỏi các nguyên nhân căn bản của căng thẳng giữa Trung Quốc và Việt Nam, và thật ra là giữa Trung Quốc và khu vực. Về bản chất, chúng xuất phát từ yêu sách vô căn cứ pháp lý của Bắc Kinh, đòi chủ quyền đối với hơn 80% biển của khu vực, và từ ý đồ của Bắc Kinh nhằm áp đặt tính chính đáng cho các yêu sách đó thông qua các biện pháp vũ lực.

Trên bình diện quốc tế, việc Bắc Kinh cho quân đội canh giữ giàn khoan dầu khổng lồ của họ trong vùng biển tranh chấp được hiểu là một hoạt động mang tính chính trị, nhằm thay đổi hiện trạng ở Đông Á. Còn đối với Việt Nam, hành động của Bắc Kinh buộc giới lãnh đạo Việt Nam phải suy nghĩ lại một cách cơ bản về tầm nhìn chiến lược của họ – một công việc vừa nguy hiểm vừa mang lại cơ hội. Hiện tại, lãnh đạo Việt Nam đối mặt với ba thách thức.

Thách thức thứ nhất là dọn dẹp và tái thiết, để giải quyết và vượt qua những hậu quả còn tồn đọng của các cuộc bạo loạn hai tuần trước. Rất cần phải nhấn mạnh rằng nguyên nhân chính xác của vụ hỗn loạn vẫn chưa được xác định, và trên thực tế, nguyên nhân đó có vẻ khác nhau tùy theo ba nơi xảy ra biến cố. Cũng cần phải lưu ý rằng bạo loạn xảy ra ở ba tỉnh chứ không phải 21, như nhiều nơi đã đưa tin sai. Chết chóc, thương tật, và thiệt hại như xảy ra đã không có lợi chút nào cho hình ảnh Việt Nam. Và những nỗ lực của Bắc Kinh nhằm gia tăng áp lực, thông qua các biện pháp chính trị, kinh tế và quân sự, cũng vậy.

Liên quan đến các vụ bạo loạn, khó khăn lớn nhất của Hà Nội là mở rộng điều tra và đưa ra được một cách giải thích rõ ràng về nguyên nhân gây bạo loạn, tiến hành bồi thường nhanh chóng, và bằng mọi cách cần thiết, thể hiện cho toàn thế giới thấy tại Việt Nam vẫn sẽ là một môi trường đầu tư hấp dẫn. Người ta có thể hy vọng là những việc làm cụ thể theo hướng này đang được tiến hành.

Căn bản hơn, người dân Việt Nam đang đối diện với những quyết định về tương lai của đất nước. Trên thực tế, có hai nhóm câu hỏi khác nhau nhưng có liên quan đến nhau. Thứ nhất là nhóm các câu hỏi về những chiến thuật mà Việt Nam nên sử dụng để đáp lại lối hành xử của Bắc Kinh. Thứ hai là nhóm các câu hỏi về tầm nhìn chiến lược xa hơn của Việt Nam, các mối quan hệ và các điều kiện mà nước này cần để có thể sống trong hòa bình, thịnh vượng, và an ninh trong những năm tới và thập kỷ tới.

Việc Hà Nội phản ứng với Bắc Kinh một cách thận trọng và thăm dò là điều có thể thấy trước, khi mà sức mạnh của hai bên không cân xứng và thực tế là Việt Nam hiện tại không có đồng minh. Có quá ít lựa chọn, lãnh đạo Việt Nam cho thấy – ngày càng rõ ràng hơn – rằng họ không chấp nhận các yêu sách của Trung Quốc, và họ sẽ phản ứng chỉ bằng các biện pháp ngoại giao và pháp lý. Mặc dù mọi nước đều có quyền tự vệ, nhưng Việt Nam đã đúng khi nhấn mạnh yêu cầu phải tránh đối đầu quân sự. Quân sự hóa xung đột sẽ chỉ gây ra thất bại.

Nếu không có một đột phá về mặt ngoại giao thì theo quan điểm của chúng tôi, Hà Nội nên tiến hành ba bước sau đây:

1. Trước tiên, Hà Nội nên đề nghị Tòa án Quốc tế về UNCLOS ra một phán quyết rằng mọi cấu trúc tự nhiên trên biển Hoa Nam đều là đá và như vậy thì chỉ được hưởng 12 hải lý lãnh hải. Trong trường hợp đó, phần biển còn lại trong khu vực (trừ các vùng đặc quyền kinh tế – EEZ – của các nước) sẽ đều có quy chế của biển quốc tế. Yêu sách của Bắc Kinh, cho rằng quần đảo Paracel [tức là Hoàng Sa trong tiếng Việt] (mà họ chiếm đóng trái phép) xứng đáng có vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lý chắc chắn sẽ bị tuyên vô hiệu lực. Điều đó có nghĩa là, các đảo thuộc quần đảo Paracel mà hiện tại đang bị Bắc Kinh kiểm soát sẽ đều chỉ có lãnh hải 12 hải lý, và việc triển khai giàn khoan dầu tuần trước và tuần này sẽ là bất hợp pháp.

2. Thứ hai, Việt Nam nên tham gia vụ kiện của Philippines, kiện đường 9 đoạn, dựa trên căn cứ rằng không thể có vùng nước lịch sử nào cả, trừ phi đó là một cái vịnh; mọi yêu sách về chủ quyền trên biển đều phải đặt cơ sở trên đất.

3. Thứ ba, Hà Nội nên xem xét hủy bỏ tất cả các yêu sách đối với những cấu trúc đá nằm trong vùng đặc quyền kinh tế của Philippines và Malaysia, và ngồi vào bàn đàm phán, thỏa thuận với các quốc gia ASEAN khác cũng có yêu sách chủ quyền, để công nhận chủ quyền đối với những cấu trúc đá mà hiện tại các nước đó đang nắm giữ. Căng thẳng trên biển Hoa Nam chưa hề có dấu hiệu giảm bớt. Hà Nội và Manila có thể hiện ra rằng họ muốn hữu nghị với Trung Quốc đặt trên cơ sở tôn trọng, hợp tác, tuân thủ các điều ước quốc tế và thông lệ quốc tế. Hà Nội và Manila nên đi trước để làm gương, và nên ngay lập tức giải quyết tranh chấp giữa chính họ với nhau, đồng thời tìm cách kết nối với Malaysia, Indonesia và các đối tác khác.

Quay trở lại với chuyện tương lai của Việt Nam. Việc căng thẳng gia tăng trên Biển Đông của Việt Nam đã gây ra một loạt diễn biến, buộc Hà Nội và thật ra là toàn thể người dân Việt Nam phải đánh giá lại tầm nhìn chiến lược của nước mình. Rất nhiều người ở Việt Nam tin rằng cách bảo vệ đất nước tốt nhất là thoát Trung, bằng cách tiến hành những cải cách thể chế “thay đổi cục diện” – vốn dĩ cần thiết để giành được sự ủng hộ của khu vực và quốc tế. Những cải cách đó bao gồm cả cam kết thực thi nhà nước pháp quyền, thực thi các sửa đổi hiến pháp căn bản, và làm cho Việt Nam phù hợp một cách nhanh chóng và thực chất với các tiêu chuẩn quốc tế về nhân quyền mà chính Nhà nước Việt Nam đã cam kết.

Mặc dù các bước đi táo bạo đó có thể bị nhiều người cho là bất khả thi về chính trị, hay nói đơn giản là không thể thực hiện được, nhưng các bạn hãy dành một phút để nhớ lại rằng, Việt Nam hiện đang đối đầu Trung Hoa một cách cô độc. Tuy Việt Nam vẫn phải theo đuổi quan hệ hữu nghị với Trung Quốc, nhưng họ chỉ có thể sống trong an toàn, an ninh, được thế giới tôn trọng và ủng hộ, mà điều đó chỉ có thể có được nếu các lãnh đạo và nhân dân của họ xây dựng một tương lai trong đó Việt Nam được độc lập, tự do, và có một trật tự xã hội dân chủ hơn, minh bạch hơn. Cũng giống như với Myanmar, thế giới có thể ủng hộ Việt Nam ngay lập tức.

Điều mà Trung Quốc, Việt Nam, và toàn thể khu vực cần là năng lực lãnh đạo tốt hơn và có trách nhiệm hơn. Từ Đông Bắc Á cho đến Đông Nam Á, các nhà lãnh đạo của Đông Á phải phối hợp thúc đẩy hòa bình và trật tự trong khu vực trên cơ sở hợp tác thay vì hăm dọa.

Giới lãnh đạo chính trị Trung Hoa đã liên tục nói về sự “trỗi dậy hòa bình” của Trung Quốc. Nhưng chỉ có chính họ phải chịu trách nhiệm về việc Trung Quốc nhanh chóng bị các nước láng giềng trong khu vực căm ghét và làm cho Mỹ cũng như các siêu cường khác trên thế giới lo ngại. Nếu muốn có hòa bình và trật tự ở châu Á Thái Bình Dương, Bắc Kinh phải áp dụng các chuẩn mực quốc tế, phải từ bỏ đường 9 đoạn vô căn cứ pháp lý, và phải bắt đầu công việc đàm phán, thương lượng một cách chính trực hơn. Khi đó và chỉ khi đó, Trung Quốc mới giành được sự tin tưởng và tôn trọng của khu vực và thế giới.

Người viết: Jonathan Đ. London và Vũ Quang Việt

78 thoughts on “Vài giải pháp cho Việt Nam

  1. Việc thay đổi thể chế xem ra rất khó vì những lý do được đưa ra là những quan ngại về bất ổn trong nước. Tuy nhiên, bản chất của vấn đề lại nằm ở quyết tâm của giới lãnh đạo. Giải pháp của Việt Nam trong đối phó với Trung Quốc nhiều nhất cũng chỉ có thể là kiện Trung Quốc lên Tòa án Quốc tế. Trong khi chưa có những động thái lớn của Mỹ, Nhật thì Trung Quốc sẽ vẫn duy trì những áp lực về lãnh thổ như hiện nay mà không để xảy ra xung đột lớn. Theo tôi nghĩ. Chỉ sau vài tháng, sẽ chẳng có gì diễn ra.

    • thay đổi thể chế khác thay đổi chế độ nên hoàn toàn thực hiện được
      nhưng đúng là hơi khó nhưng nó vẫn tiếp tục tiến tới nhưng chậm,không nhanh được.

      Còn nhận định sau của bạn tôi nghĩ là đúng rồi đó. Tất cả các nước chưa có nước nào sẵn sàng nổ ra chiến tranh cả nhưng cũng chưa có cách nào ngăn chặn chiến lược tằm ăn dâu của TQ. Bản thân các nước tranh chấp trực tiếp với TQ thì chỉ có cách cảnh giác nâng cao khả năng phòng thủ để ko bị mất thêm.

      • Một số thứ góp ý với bạn.
        Thứ nhất: Hãy nhìn Prof J.L là người nước ngoài sử dụng tiếng Việt. Bạn phải có lòng tự trọng nếu bạn là người Việt Nam.
        Thứ hai: Trước khi kết luận vấn đề gì đó ” khó” hoặc ” nhanh” hoặc ” chậm” bạn phải đưa ra được luận cứ. Tất nhiên, một vấn đề lớn như thể chế sẽ không phụ thuộc vào bình luận của tôi hay bạn. Nhưng nếu muốn tranh luận thì tối thiểu bạn cũng phải đưa ra được lý do. Nếu việc viết bình luận đơn giản chỉ là để bạn bầy tỏ cảm xúc cá nhân thì miễn chấp. Vì nó chẳng có giá trị gì.

        • Người bạn nó name Trần Tình này có tư tưởng khá bảo thủ, ví dụ như bắt bẽ về “tiếng Việt” của Dự mà không đưa ra “lý do” nào cả.

          Ở điểm này chính Trần Tình lại tự mâu thuẩn , đúng ra là tự vạch áo cho người xem lưng, khi phê phán Dự “bình luận đơn giản chỉ là để bạn bầy tỏ cảm xúc cá nhân thì miễn chấp. Vì nó chẳng có giá trị gì”!!

        • 1, Tôi ko hiểu ý bạn là gì luôn vì tôi hoàn toàn tôn trọng Giáo sư, tôi không kích bác, hay xúc phạm giáo sư. Người nước ngoài cũng như người trong nước khi nói đến vấn đề VN, người VN hoàn toàn có đủ tư cách để phản biện hay nêu bất kì ý kiến nào xung quanh nó.
          2, Đây là blog cá nhân của giáo sư,cũng như bản thân tất cả chúng ta ở đây ko ai tham gia vấn đề với tư cách tổ chức mà hoàn toàn là tư cách cá nhân. Do đó ý nghĩa nó ra sao thì do các cá nhân cảm nhân. Ở đây bạn đã tự vạch áo cho người xem lưng rồi

          • 1- Vì thấy bạn còn biết suy nghĩ nên tôi mới góp ý. Với những người không có khả năng suy nghĩ đương nhiên tôi sẽ chẳng phí thời gian để ý. Bạn đã sửa lỗi tiếng Việt. Cảm ơn bạn vì đã tiếp thu.
            2- Nếu bạn không có luận cứ rằng tại sao thể chế lại khó thay đổi và phải thay đổi dần dần. Vậy thì tôi cũng sẽ không tranh luận với bạn về điều này nữa.

        • TRUNG QUỐC KHÔNG MUA MŨ CAO SU NỮA ,,VIỆT NAM BÂY GIỜ CHẶT CÂY CAO SU BỎ HẾT TỘI NGHIỆP QUÁ

  2. Đọc bài anh viết tôi thật sự qúa anh J L ạ , y như nhìn anh hút thuốc lào ấy , riêng về 3 giải pháp anh đưa ra tôi thật sự tâm đắc , không phải tôi ở bên phía mà cổ vũ cho ý kiến anh đưa ra nhưng thật sự tôi không tin là các ông HÀ NỘI nào dám bước đi những bước như anh nói , Tổng thống NGUYỄN VĂN THIỆU CUẢ MIỀN NAM CHÚNG TÔI ĐÃ NÓI 1 CÂU ĐỂ ĐƠÌ : ĐỪNG NGHE NHỮNG GÌ CỘNG SẢN NOÍ mà HÃY NHÌN NHỮNG GÌ CỘNG SÃN LÀM – phần nữa sự chi viện của trung cộng ngày xưa để xâm chiếm miền nam đều có tính toán cả rồi , 4 tốt và 16 chữ vàng của lũ TÀU KHỰA NHÂN DÂN VIỆT NAM giờ đã rỏ rồi – phải chăng nước cờ giở đã ĐI ĐÚNG THEO CÁCH TÍNH CỦA HOA KỲ CHĂNG ? TÔI THẦM CẦU MONG BÀN CỜ VIỆT NAM BẤT CHIẾN TỰ NHIÊN THÀNH – ANH JD ạ và chế độ CS cũng tàn lụi THEO TRÀO LƯU THẾ GIƠÍ , MONG SẼ ĐƯỢC ĐỌC THÊM CÁC BÀI VIẾT THÚ VỊ CỦA ANH TRONG TƯƠNG LAI . CÁM ƠM ANH JD NHIỀU VÀ THÂN CHÚC ANH NHIỀU SỨC KHOẺ – Sincerery yours long nguyen / houston texas USA .

      • Chính những bình luận kiểu như của bác Long Nguyễn và cách suy nghĩ như vậy là một trong những yếu tố làm Việt Nam không thoát khỏi được Trung Quốc. Cháu sinh ra sau Chiến tranh (1975), đã từng đi và gặp nhiều bà con kiều bào ở Mỹ, Úc, Hàn, Nhật…. và nghe nhiều câu chuyện đau lòng về những gì đã xảy ra… vô cùng đau xót và chia sẻ. Nhưng “Dân tộc Việt Nam là một”, giờ phút này thì càng cần là “một”. Thiết nghĩ bác nên bỏ tâm sức để đưa ra những gợi mở như GS. J London hơn là viết những lời vừa gây chia rẽ, vừa thể hiện sự hằn thù đối với chính đồng bào của mình như vậy. Chúc bác khỏe.

        • Nhưng ban lãnh đạo của “lực lượng lãnh đạo nhà nước và xã hội” (theo điều 4 hiến pháp),không muốn mất quyền lực ngồi xổm trên luật pháp của họ, tức là không xóa bỏ điêu 4 hiến pháp!

        • Cháu à, “Cháu sinh ra sau Chiến tranh (1975), đã từng đi và gặp nhiều bà con kiều bào ở Mỹ, Úc, Hàn, Nhật…. và nghe nhiều câu chuyện đau lòng về những gì đã xảy ra… vô cùng đau xót và chia sẻ.”

          Đọc ý kiến của cháu tôi có cảm nhận tốt vì cháu có vẻ biết quan tâm đến cái gọi là “kiều bào ở Mỹ,Úc, Hàn, Nhật…”. Tuy nhiên hơi hẫng vì cháu chỉ “đơn giản phát bìểu vì cảm tính….”, phải chi cháu chi tiết hơn về chuyện cháu nghe kể cụ thể như thế nào về kiều bào ở Hàn, ở Nhật, về ai đày đọa họ, vì sao họ phải thành phận kiều bào…. thì tốt quá.

          Lần sau nên support ý kiến của cháu thì mới là “có giá trị” đó nghe cháu. Lần này thì ý kiến của cháu rằng “Thiết nghĩ bác nên bỏ tâm sức để đưa ra những gợi mở như GS. J London hơn là viết những lời vừa gây chia rẽ, vừa thể hiện sự hằn thù đối với chính đồng bào của mình như vậy” là miễn chấp.

      • Thời buổi nào cũng có đủ kiểu nhận định. Binh Dan đừng hàm hồ (vague).

      • TRUNG QUỐC KHÔNG MUA MŨ CAO SU NỮA ,,VIỆT NAM BÂY GIỜ CHẶT CÂY CAO SU BỎ HẾT TỘI NGHIỆP QUÁ

    • Nhìn như vậy nên đã 40 năm rồi mà vẫn ở HK rung đùi lật đổ cộng sản. Kết quả là thế hệ đầu tiên giờ chi còn vài mống, dự là 10 năm nữa sẽ chẳng còn ai thuộc thế hệ này nữa

      • Ậy, chớ có tự cao, chịu khó dùng cái đầu mà phân tích đi Dự nghe. Giải phóng đã 40 cái mùa xuân rồi mà Đảng còn mệt chết được với bọn đó. 10 năm nữa ư? bọn phản động sinh sau năm 75 ngày càng đông đó, ở cả trong và ngoài nước tá lả luôn mới là đáng nể.

    • Quan điểm của Long Nguyen giống của TT Obama – chúng ta luôn phải tiếp bước cha ông, tiêu diệt CNCS!

    • Bạn nhận thức được vấn đề nhưng ý thức của bạn ko đi cùng thì làm sao đi nhanh được.

      • Tôi đâu có nêu nhận thức? Tôi chỉ bắt chước BBC, nêu ra sự vật, sự việc thôi, bạn Dự ơi. Gọi là sự thật khách quan đấy mà.

  3. Cảm ơn giáo sư đã có những lời khuyên bổ ích
    -ý 1 vn có thể làm và có lẽ là đang làm
    – ý 2 vn cũng có thể làm nhưng là một việc làm riêng rẽ nhưng tương tự phil,vấn đề là đang cân nhắc các phản ứng phụ
    – ý thứ 3 ko thể làm được mà chỉ có thể giữ nguyên trạng
    Còn mấy thứ khác tôi tin rằng (không có bữa tiệc nào là miễn phí) hình như các nước phương tây được dậy câu này rất sớm.do đó việc các nước can dự vào biển đông là bởi chính lợi ích của họ đặc biệt là nhật bản và hàn quốc,nếu tq chiếm biển đông 2 nước này sẽ bị bóp chết,những nước khác như ấn thì lại là mối thâm thù lịch sử của họ bên cạnh kinh tế và chiến lược còn riêng mỹ là lợi ích chiến lược toàn cầu. Do đó vn chỉ cần tỏ rõ thiện chí và quan tâm đến lợi ích của họ thì sẽ luôn nhận được sự ủng hộ. Tôi ko đồng ý với cách nhìn của giáo sư là vn cần phải đồng minh quân sự….thì mới nhận được sự ủng hộ của họ,và cảm giác như giáo sư nhìn vn như đang bị cô lập nhưng với chính sách hiện tại vn vẫn đang nhân được sự ủng hộ của họ đấy chứ.còn nói về chuyện quẫy nhiễu thì ta có thể thấy rằng nhật bản hùng mạnh vẫn bị tq thách thức,phil đồng minh của mỹ ko những bị thách thức mà còn bị chiếm mất bãi cạn scanbrough. Về lâu dài có lẽ vấn đề biển đông chỉ có thể được giải quyết bằng một cuộc chiến vì dã tâm xâm lược của tq là ko thay đổi trừ khi sức mạnh của họ bị suy tàn. Vấn đề là vn phải chuẩn bị cho cuộc chiến đó ra sao mà thôi.

  4. Cảm ơn anh J.London, bài viết rất dễ thương, giải pháp hay và thú vị quá, cũng khả thi đấy, chỉ có một chỗ dở là nếu được quốc tế ủng hộ mà chỉ được như Myanmar thôi, thì thà Việt Nam hơi cô đơn một tí còn hơn ! Anh có ví dụ nào hay hơn về nước nào được quốc tế ủng hộ mà phát triển hơn không?

      • Nói châu Âu xa quá. Nói gần như Philippine đi. Philippin có được ủng hộ không? Tại sao họ vẫn bị Trung Quốc xâm phạm lãnh thổ?

        • Ta xem bạn “thi” hỏi JL cái gì nhé: “nước nào được quốc tế ủng hộ mà phát triển hơn không?”

          Phản biện của Dự hoàn toàn lạc đề, có khả năng chỉ dựa vào cảm tính.

  5. Nếu “lãnh đạo” không được lòng nhân dân, kết quả (nói lạc quan nhất) chỉ là “mịt mù sương khói”… Cuối cùng, ai cũng chỉ còn biết lấy tiền (bẩn hay sạch) làm mục đích sống. Vậy thôi, nói “đao to búa lớn” làm chi để người khác cảm thấy khó nghe.
    Nhân tiện, tàu Trung Quốc giờ tự xịt nước vào nhau – “nước mát lắm! Chẳng nguy hiểm gì cả…”

    • Tôi có thể chỉ ra cho bạn một số đất nước trình độ phát triển tương tụ VN được QT ủng hộ trong tranh giành quyền lực và lãnh thổ đó là: Ucraina, Arhentina, Nam Tư và phần nào là Ly by, Irak…Tôi tin rằng VN có cách bảo vệ chủ quyền của riêng mình, như trước đây ông cha ta đã từng bảo vệ Đại Việt trước các cuộc xâm lược của PK phương bắc. Dù sao cũng phải cảm ơn ông GS JL, nhưng xin lỗi ông tôi nghĩ VN chúng tôi sẽ không theo lời khuyên của ông đâu!

      • Là “Argentina”, “Iraq”… Đừng viết sai.
        Nói thêm, “VN chúng tôi” hơi mù mờ đấy. Hiện nay VN đã “chia năm xẻ bảy” rồi. Bạn chỉ thuộc một nhóm nào mà thôi…

        • mấy nước trên giờ toàn tan nát hết cả lên ấy chứ
          còn xét về câu chữ thì thường người ta có 2 cách viết
          đó là viết theo chuẩn tiếng anh hoặc viết kiểu phiên âm tiếng việt. Trong trường hợp Ắc hen ti na thì dù có được sự ủng hộ nhưng cho đến nay nước Anh vẫn đâu chịu từ bỏ đâu. Thực tế chỉ ra rằng trừ trường hợp 2 bên tự thỏa thuận hay đưa ra tòa án và hoàn toàn tuân thủ quyết định của tòa thì vấn đề chủ quyền mới được giải quyết hòa bình,còn lại thì đều phải đấu tranh trên thực địa và các giải pháp ngoại giao chỉ hỗ trợ trong đó bao gồm sự ủng hộ quốc tế. Với dã tâm của Tq tôi ko nghĩ là có thể giải quyết trong hòa bình

  6. Tôi hoàn toàn tán thành với nhận xét của ông Jonathan London (JL)
    Thách thức thứ nhất:
    Biểu lộ sự tôn trọng và bảo đảm an ninh cho các quốc gia đầu tư.
    Thách thức thứ hai:
    Biểu lộ quan hệ yêu chuộng hoà bình, tôn trọng chủ quyền và tạo thế liên kết đồng minh. Hầu hết người việt đều nhìn thấy rõ rệt về sự hành trình cô độc của chính quyền VN hiện tại. Sự nhận xét khách quan của ông JL lại càng rõ rệt hơn.
    Thách thức thứ ba:
    Can đảm và anh hùng biểu lộ sự độc lập của 1 quốc gia đứng lên lớn tiếng thưa kiện trên toà án quốc tế. Hàng động này lại cần đến sự đồng minh cuả các cường quốc kinh tế và sức mạnh quân sự, để hỗ trợ cho sư yêu cầu của mình, khi nói chuyện đến luật pháp và công ước quốc tế. (Ở đời, thực tế thì có ai làm việc từ thiện miễn phí bao giờ)
    Thách thức thứ tư và là thách thức tất yếu:
    Thành tâm biểu lộ sự quyết tâm cải cách thể chế và cấu trúc chính trị dựa trên căn bản của hiến pháp và tuyên ngôn nhân quyền quốc tế, từ việc trưng cầu dân ý, sửa đổi hiến pháp, loại bỏ đảng trị và thay bằng thể chế dân chủ tự do trị, trong đó phải có sự tôn trọng tối thiểu về quyền làm con người: đó là tôn trọng tự do và nhân quyền – Tự do và quyền: phát biểu, đối lập, biểu tình, lập đoàn thể đảng phái, sinh hoạt chính trị, thương mại, sở hữu tài sản đất đai . . . – Tương tự như quốcgia Myanmar mà ông JL đã đề cập.
    Thách thức thứ 4 sẽ đòi hỏi nhiều thử thách về thời gian và hy sinh. Đòi hỏi thời gian là điều dĩ nhiên vì không ai có thể xây dựng nên Rome (thủ đô La mã) trong vòng 1 ngày được. Sự cải tổ và xây dựng các nước cộng sản Đông Âu trở thành các nước tự do dân chủ phải trải qua ít nhất trong thời gian ban đầu 10 năm đầu gian khổ về đời sống kinh tế, về tranh chấp chính trị, về việc chữa cái bệnh gian dối, tham ô hối lộ, phe phái bè đảng (mafia cộng sản) trầm trọng mà cái văn hoá cộng sản để lại. Để rồi hơn 20 năm đã trôi qua các nước Đông Âu đã khá hơn, tươi sáng hơn. Hơn nữa đa số, họ đã trở thành đồng minh của khối Âu Châu và liên minh quân sự với khối NATO. 1 kinh nghiệm mới nhất đó là nước Ukraine đang đứng trước hiểm hoạ bành trướng của nước Nga, để tránh cái thế đứng cô đơn và có sự liên minh chính trị đứng đắn, Ukaine phải bỏ liên minh Tầu để liên minh với Âu Châu và NATO. Hy sinh là bởi vì không có 1 cuộc cách mạng mà không phải trả cái giá của nó. Muốn 1 viên kim cương thiên nhiên trở nên 1 viên kim cươngcó giá trị phải có những người thợ giỏi và phải trải qua sự mài dũa điêu luyện lâu dài để loại bỏ những chất bẩn bám viú chung quang, rồi lại được đánh bóng. Viên kim cương lại cần có 1 người thợ kim hoàn tài giỏi để gắn nó vào 1 vị trí giá trị. Thế nhưng ai sẽ đeo chiếc nhẫn kim cương đó để mọi người nhận biết được cái giá trị của chính nó?
    Chính quyền cộng sản ở các nước có nền văn minh hơn VN đã mất hơn 70 năm cuồng nộ xây dựng chủ nghiã cộng sản, cũng đả phải thức tỉnh, và đã cải tố lại thành các nước dân chủ tự do, cường thịnh ngày nay. Họ đã tiến gần bằng các nước Tây Âu. Chính quyền cộng sản VN đã mất hơn 40 năm, kể từ khi chấm dứt chiến tranh, cũng không đưa nước VN ra khỏi sự nghèo đói (nằm trong các nước nghèo đói nhất thế giới) và độc lập (lệ thuộc Tầu). Thế thì thách thức thứ 4 là 1 điều thách thức gấp rút tất yếu trong lúc này.

    • “thực tế thì có ai làm việc từ thiện miễn phí bao giờ”
      Không đúng! Nếu bạn đi ra thế giới, sẽ thấy người ta sống vì người khác rất nhiều – chuyện bỏ tiền túi ra giúp người khác không ít đâu.
      Đừng suy diễn tiêu cực…

      • Có mấy thứ bác nói sai rồi
        – Vn mới chấm dứt chiến tranh năm 1991 thôi sau khi bình thường hóa quan hệ với Tq
        – Các nước đông âu mà bác ca ngợi là (dân chủ )ấy sau gần 25 năm đã tiến được bao nhiêu so với kỳ vọng (dân chủ) mà khi họ lật đổ cs
        – Giữa cái mà bác gọi là cs và phe bên kia mà tôi tạm gọi là tư bản đó là mối quan hệ tương tác để có được như ngày hôm nay,chứ ko phải một chiều.
        – Còn mối quan hệ Vn-Tq mà bác kết luận là độc lập (lệ thuộc) thì kết luận quá vội vàng vì nếu chỉ nhìn như bác tôi cũng kết luận mối quan hệ Nhật-Mỹ, Hàn-Mỹ, là độc lập (lệ thuộc) vì 2 nước đó chả bao giờ làm trái ý Mỹ cả

        Tôi cho rằng để một VN thực sự hòa bình,độc lập và phát triển thì cần những người có cách nhìn thực sự khách quan không chịu tác động bởi quá khứ phức tạp của VN.

        • Rồi lại lôi Ucraina ra làm kinh nghiệm nữa chứ
          có lẽ bác nên nhìn nhiều góc cạnh . Nếu nói về Ucraina thì bài học là hãy cân bằng giữa Nga và Phương tây, nhưng họ đã ko làm được như thế, hệ quả là giờ tan nát hết rồi còn đâu ucraina như năm nào.

          • “còn đâu Ukraina như năm nào” là năm nào? là những năm lệ thuộc Nga Putin? Nếu so như vậy thì sao gọi là lấy tiêu chuẩn trung lập để đánh giá?

            Putin muốn Ukraina vào liên minh kinh tế của Putin (mới ra mắt đây mà thiếu Ukraina rồi. Mà sao không thấy đưa Crimea vô thay mới là lạ!) mà nhiều dân Ukraina lại muốn vào EU. Vậy thì theo Putin như tổng thống Ukraina đang trốn ở Nga là ‘trung lập’?

          • Ít nhất thì chủ quyền lãnh thổ còn giữ được đó là trước cuộc biến cố vừa qua. Xét tổng thể thì chưa có đời tổng thống nào sau LX sụp đổ trung lập được cả và lại càng khó khi nội bộ Ucraina đã phân hóa sâu sắc đến thế vì một bên lên thì bên kia phá. Tương lai chủ quyền lãnh thổ Ucraina còn mù mịt

    • Đồng ý với Nguyên Linh. Cuối cùng, những cái xấu phải bị loại trừ!

  7. Đang là những ngày rất buồn cho Việt Nam – sự bạc nhược vẫn hiển hiện sau những tuyên bố có vẻ mạnh mẽ? Có vẻ tình trạng bó gối thụ động chiếm vai trò chính.
    Đa số dân Việt Nam vẫn căm cụi cày ải kiếm tiền cho cuộc sống tối thiểu…

  8. Chỉ còn lại một Giải pháp trước mắt
    ****************************

    Ra Biển lớn : Biển Đông là sống còn !
    Thằng láng giềng Đại Hán vốn du côn
    Nghĩ đến Anh em xa dù cho quá chậm
    Cân bằng đối trọng nổi Khựa láo khôn
    Bên bờ chiến tranh đôi bên cùng bị hủy diệt
    Diệt tầu buôn tầu dầu Chệt qua Biển Đông
    Bắn căn cứ Tam Á – Hải Nam của địch
    Triệt nằm vùng bô xít Tây Nguyên cho xong
    Phá Thượng Hải trong tầm tên lửa đạn đạo
    Hủy nền kinh tế Ngô Cẩu thành hư không

    TRIỆU LƯƠNG DÂN

  9. Thử nhìn lại lịch sử cận đại của VN để có thể rút ra một số bài học.
    Tháng 4/1975 chính quyền và nguồn máy đảng Cộng Sản VN có hai lựa chọn :
    1. Tha thứ và hòa hợp sống chung hòa bình với những người bại trận ở miền nam, việc này đã được thấy ở các nước như Pháp sau thế chiến thứ hai hoặc ở Mỹ sau trận nội chiến. Sự lựa chọn này có thể đem lại sự phát triển đất nước dựa tran nguồn nhân lực trí thức và tiên của, tài nguyên của miền nam
    2. Thanh trừng, đối xử như những kẻ thù với những người bại trận ở miền nam. Sự lựa chọn đẫm máu này được thấy rõ nhất ở Cambodge với nhóm “Kmer Đỏ”.
    Đảng Cộng Sản VN đã chọn con đường thứ hai dẫn đến những cuộc ra đi đây đau thương mất mát của những thuyền nhân và sự lựa chọn này đã đưa đất nước VN đi vào một giai đoạn thụt lùi không chối cải được trong vòng gần 20 năm và đây là một vết thương vẫn chưa lành cho đến ngày nay.
    Trước những biến chuyển từ vụ dàn khoan Hải Dương 981 chính quyền và đảng CS Việt Nam bắt buộc phải có những lựa chọn như tác giả đã nêu ra trong bài này, để xem lịch sử VN sẽ ghi nhận như thế nào về những lựa chọn của đang CS VN và chính quyền VN. Vận mạng của một dân tộc một đất nước đôi khi được quyết định qua một vài lựa chọn vào những giai đoạn lịch sử.
    Ngày hôm nay có lẽ là một trong những giai đoạn lịch sử của dân tộc VN.
    Theo kinh dịch “Cùng tất biến” tình hình chính trị và xã hội của VN ngày nay đang đi vào một con đường”Cùng” có thể việc dàn khoan Hải Dương 981 làm cho tình thế bế tắc thay đổi qua một chiều hướng mới.

  10. Cù Huy Hà Vũ đang dần trở thành thủ lĩnh của phong trào đối lập. Nhóm tuyên truyền đang tìm mọi thủ đoạn bêu xấu ông ta. Nhưng, ngày nay thủ đoạn rất dễ bị nhận biết.

  11. Điều các ông nói hoàn toàn đúng. VN thật khổ vì những lòng tham của giới cầm quyền. Khi Phương Tây xâm nhập VN, Nhật, vua Nhật”sợ” nhưng hội nhập ngay, còn vua VN cũng “sợ” nhưng đóng cửa (và hậu quả những người đi sứ Pháp về đã bị thanh trừng vì dám nói ở Pháp có xe hai bánh (xe đạp) mà đi không đổ, có đèn treo ngược và không khói (đèn điện). Hiệu quả to lớn hơn là Nhật phát triển nhanh, thậm chí trở thành đế quốc đi xâm lược nước khác, còn VN bị xâm lược – cái điều tất yếu trong những thế kỷ trước khi nền kinh tế phụ thuộc vào tài nguyên và sức người nhiều hơn.
    Tiếp đó đến thời kỳ đi theo CSCN – một hệ thống lý thuyết mang tính tôn giáo nhiều hơn là chính trị kinh tế – lại được lèo lái bằng những nhóm độc quyền nữa. Lòng tham và sự ngộ nhận của nhóm độc quyền đó về CNCS “tươi đẹp” khiến họ nhắm tịt mắt lại và chui vào thòng lọng của TQ, biến nước này như thể Bắc Triều tiên, mà ở đó giới lãnh đạo được chính quyền CS TQ bảo hộ và dân chúng được xem là những “nghĩa binh”.

  12. Sau cùng, loài người luôn tin vào ý Trời – Thượng Đế. Và họ có niềm tin vào Người đế cố gắng sống trên đời…

  13. Tóm tắt hiện tình những đấu tranh của VN:

    1. Duy trì sự hiện diện của tàu chấp pháp VN tại vị trí giàn khoan TQ
    – Lực lượng VN yếu hơn nhiều, dù không tàu cảnh sát kiểm ngư nào của VN không bị sự cố phải sửa chửa, tàu cá VN bị đâm chìm tổn thương nhân mạng, VN vẫn duy trì sự hiện diện liên tục

    2. Ngoại giao song phương, VN yêu cầu Trung Quốc rút giàn khoan
    – Trên 30 lần yều cầu, TQ vẫn khướt từ

    3. VN kiện TQ ra tòa án quốc tế
    – Bộ chính trị sẽ quyết định thời điểm phù hợp, VN vẫn do dự

    4. VN Kêu gọi cộng đồng quốc tế lên án mạnh mẽ động thái hung hăng của TQ
    – VN tố cáo TQ hung hăng xâm lược, TQ đổ lỗi VN gây hấn. Mỹ, Nhật, Phi lên án TQ mạnh mẻ các nước khác kể cả khối ASEAN giữ lập trường trung lập kêu gọi giải pháp hòa bình.

    Ngoài sự duy trì tàu chấp pháp những nổ lực khác của VN không mang lại kết quả khả quan. TQ đang giữ ưu thế, động thái hung hăng sẽ không dừng. TQ không cần ngoại giao song phương và cũng không cần sử dụng vũ lực chiến tranh họ vẫn thản nhiên di chuyển giàn khoan vào bất cứ vị trí nào họ muốn, thậm chí khởi công khai thác dầu khí, đặt thêm giàn khoan vì họ hiểu rõ cơ hội VN nổ súng gần như là không. Nếu chiến tranh xảy ra VN không có đồng minh chống lưng nó sẽ là một cuộc chiến không cân xứng và sẽ kết thúc nhanh chống. Mặc dù Mỹ, Nhật, Phi bất đồng TQ gây hấn nhưng với mối quan hệ hiện nay họ không có nghĩa vụ can thiệp bằng vũ lực. Cuộc chiến Nam/Bắc Bắc Việt có TQ/LX, cuộc chiến 1979 VN có LX, VN đang trong thế đơn độc hơn bao giờ hết.

    VN không còn cách nào khác hơn thành lập quan hệ liên minh chặt chẻ với quốc tế, tự tạo thế lực để tự vệ. TQ sẽ phải dè dặt hơn trong việc leo thang gây hấn vì đánh bại một VN đơn độc thì dễ nhưng chiến thắng một liên minh thì sẽ vô cùng tổn hại và khó khăn. Muốn được quốc tế ủng hô thì ít nhất VN phải tôn trọng luật pháp quốc tế đặt bịêt là những công ước VN đã cam kết như nhân quyền v.v…, dân chủ cũng là môt yếu tố quan trọng vì quốc tế khó mà ủng hộ một thể chế độc tài.

  14. Trung Cộng nói: “VN dám kiện không? Chúng tôi theo hầu ngay!” (trong tay Trung Cộng cầm sẵn “văn bản 1958″…

  15. Một người đi một mình, yếu ớt, bao giờ cũng là mục tiêu của kẻ cướp, dù cố gắng hô “Tôi không sợ ai! Tôi bình tĩnh, sáng suốt”!

  16. BBC: Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam nói quan hệ Việt-Trung vẫn “phát triển tốt đẹp” và so sánh xung đột hiện nay trên Biển Đông với ‘mâu thuẫn gia đình’.

    This is as clear as it can be that the Nguyen Phu Trong faction is determined to cling to power whatever the costs in terms of Vietnam’s national interest. To a certain, it is understandable. Their complete constituency would be fired the day the Communist Party loses power. Professors of Marxist-Leninist Studies, Online Propagandists, Political Commissars…All of them would have to be laid off in order to help reduce Vietnam’s giant budget deficit. It is revealing that nobody, expert or otherwise, has ever proposed what to do with these economically redundant people.

    • “Mâu thuẫn gia đình” cũng có thể gây ra án mạng! Phải không bạn?
      Nói chung, khoản nói năng thì robots không bao giờ bằng người. Câu nào nghe cũng ngớ ngẩn!

    • Lôi báo bắp cải ra thì thôi rồi
      Các vị hãy tiếp tục cuộc chiến đấu đã 40 năm của quý vị đi

      Người ta luôn tố cáo báo chí cs là tuyên truyền là định hướng, à mà sự thật thì đúng là như thế và các báo họ công khai thẳng thắn nói như thế trước đọc giả, khán thính giả của họ như vậy thật. Tuy nhiên có điều hết sức buồn cười là chỗ này,nhiều vị cứ phê phán điều đó ,lôi điều đó ra so sánh này nọ trong khi các báo BBC tiếng việt, VOA tiếng việt, Rfi tiếng việt….là tự do ,trung thực ko tuyên truyền ,định hướng như báo đảng ,thì thực tế lại chỉ ra rằng các báo này lại khai thác tối đa các vấn đề về nhân quyền,dân tộc và tôn giáo với một tần xuất có thể nói là kinh khủng, nếu đưa ra một thống kê thì có lẽ 365 ngày thì cũng phải hơn 300 ngày họ khai thác chủ dề này,và bỏ rất ít cho các chủ đề khác. Định hướng,tuyên truyền chính là chỗ này bởi vì trong tâm lý ,cũng như truyền thông ai cũng biết một điều rằng 1 lần nói ko ai tin,không ai quan tâm nhưng 1000 lần nói đi nói lại chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng dù ít hay nhiều.
      Một nửa của sự thật là điều dối trá

      • “Các vị hãy tiếp tục cuộc chiến đấu đã 40 năm của quý vị đi”

        Câu này quá thừa thãi, hoàn toàn không cần thiết so với thực tế.

        • thực tế cuộc chiến đấu( ý thức hệ) vẫn diễn ra mà
          các bên vẫn tố cáo xem (cs) và (qg) xem ai tàn ác hơn trong lịch sử. Tôi thấy nó còn nặng nề lắm

    • “Mâu thuẫn gia đình”? Tức là Trung Cộng và Việt Cộng “là một nhà” nhỉ?
      Chúng liên tục tuyên bố “đã bán nước”!

  17. Chơi với Tàu thì mất lãnh thổ, mất độc lập, tự do, làm nô lệ cho Tàu vĩnh viễn. Chơi với Mỹ thì mất chế độ, nhưng có độc lập, tự do và giàu mạnh. Đảng cộng sản vn sẽ lựa chọn chơi với TQ, tuy mất lãnh thổ vào tay TQ, nhưng an toàn cho chế độ. Thực tế đã chứng minh, từ khi đảng csvn xuất hiện và lãnh đạo đất nước, thì lãnh thổ quốc gia ngày càng bị teo lại, bị nhượng cho TQ … như Thác Bản Giốc, Ải Nam Quan, Hoàng Sa, Gạc Ma, Cô Lin, Len Đao lần lượt bị rơi vào tay Tàu khựa bạn vàng của đảng csvn. Dưới sự lãnh đạo ngu dốt, hèn hạ, tham ô, tàn bạo với nhân dân của đảng csvn, thì khả năng VN mất toàn bộ Biển Đông vào tay TQ là rất lớn.

  18. Tàu khựa không bao giờ từ bỏ ý đồ chiếm đoạt Biển Đông và Hoa Đông. Tàu khựa thậm chí còn đòi hỏi chủ quyền với Okinawa của Nhật Bản. Đối với Hoa Đông, thì Nhật Bản rất mạnh, lại có đồng minh Mỹ hỗ trợ, nên TQ chưa dám động binh xâm lược. Đối với Biển Đông, thì Tàu khựa đã động binh xâm lược trên thực tế từ nhiều năm năm, bắt đầu từ Hoàng Sa năm 1974, rồi đến Gạc Ma, Len Đao, Colin thuộc Trường Sa của Việt Nam, rồi đến Scarborough của Phillipines. Bây giờ, Tàu khựa lôi cái giàn khoan khổng lồ ra đặt vào thềm lục địa của Việt Nam. Thực tế, cái giàn khoan đấy chỉ là cái vỏ bọc, thực tế là tàu chiến các loại của Tàu khựa tiến hành “tạo thực tế trên hiện trường” tại thềm lục địa Việt Nam, đánh dấu lại để ăn cướp chủ quyền, theo mệnh lệnh của Tập Cận Bình và PLA.

    Trong khi đó, Nguyễn Phú Trọng và các đồng chí lãnh đạo đảng csvn thì ngu muội, dốt nát, hèn nhát, chỉ biết ăn cắp và tham nhũng, chỉ biết đàn áp và bịt mồm trí thức và nhân dân yêu nước, muốn đóng góp ý kiến vì sự nghiệp bảo vệ chủ quyền đất nước và phát triển đất nước. Nguyễn Phú Trọng là một ông già không hề có một tí trình độ nào, ngoài cái mớ lý luận marxist – leninist phản động, hại nước, hại dân. Ông ta không hề biết một tí gì khác, ú a ú ớ như đứa trẻ nít. Tệ hơn, ông ta lại vô cùng bảo thủ, không chịu đổi mới. Và tồi tề hơn, là ông ta luôn mù quáng, tin tưởng vào tên kẻ cướp Trung Hoa, vẫn coi Tàu khựa kẻ cướp là bạn vàng 16 vàng + 4 tốt trong hoàn cảnh bị chúng nó cướp lãnh thổ. Đất nước này sẽ tan nát, sụp đổ dưới sự lãnh đạo ngu dốt, chầy bửa, tham nhũng, hèn hạ, ác độc của ông Trọng và đảng csvn. Biển Đông rồi sẽ bị cướp sạch, vì sự ngu dốt, ươn hèn, cả tin, ý thức hệ nô dịch cho Tàu khựa của ông Nguyễn Phú Trọng và cái đảng csvn thối nát.

  19. Nhiều vị nói rằng trước đây là nội chiến vì ý thức hệ
    Tôi nghĩ rằng xem ra cuộc đấu ý thức hệ này còn diễn ra cho đến bây giờ
    và có lẽ là 10 năm nữa,20 năm nữa. Hô hô

      • Đúng rồi. Xem hắn ta còn “Hô hô” đến bao giờ?
        Có cái vui là ở Việt Nam hiện nay có tới… 90 triệu lãnh đạo. Chẳng ai muốn dưới quyền ai.
        Nhân tiện, chúc bạn Tự Cao vui khỏe.

        • Cam on ban Bang, (xin loi khong bo dau tieng Viet duoc luc nay). Xin chuc ban y nhu vay.

  20. Đọc baì bên BBC Tiếng Việt “Dân biểu Mỹ ép VN về quyền của công nhân”, tôi thấy cái tít này là cố ý “bé xé ra to”. “Asking” thì có gì gọi là “ép”. Yêu cầu về quyền ngươ`i lao động là áp dụng cho toàn thề các thành viên cuà TPP, chứ đâu phải Hoa Kỳ sử dụng nhằm chỉ vào Việt Nam để gây khó dễ, vậy thì “ép” ai?
    Quyền người lao động là phổ quát, tiến bộ, và cũng tốt cho doanh nghiệp. Ở những công xưởng hay nơi thương mại nào mà công nhân được đối xử tốt, năng suất lại cao hơn, sản phẩm chất lượng hơn và phục vụ sẽ hiệu quả hơn. Vậy thì yêu cầu đó đem lại kết quả tốt cho công nhân lẫn chủ, chứ có phải tìm cách giúp công nhân “đánh bại” chủ nhân cuả mình đâu. Vậy thì họ “ép” cái gì cho đất nước Việt Nam? Khuấy động và làm sai lệch một thông điệp đàm phán là thiếu lương thiện. Giáo sư London thường viết bài bên đó, nên đề nghị họ thôi cái vụ giật gân này đi. Việt Nam khổ đủ rồi.

    • Đúng. “Asking” là “Hỏi;Thỉnh cầu”.
      BBC cứ như một kẻ “ba phải” – quan ba cũng ừ, quan tư cũng gật!

  21. Ngày 29/5 trong phiên họp thường kỳ của chính phủ ở Hà Nội, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tiết lộ là lãnh đạo Việt Nam đề nghị gặp người tương nhiệm Trung Quốc để thảo luận giải quyết vụ giàn khoan HD 981, nhưng Bắc Kinh từ khước và trả lời “không phải thời điểm thích hợp”.
    Tuy ông Dũng không chỉ rõ lãnh đạo Việt Nam là vị nào nhưng thông tin trên các mạng xã hội cho biết người đó là Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.

  22. Tình hình hiện nay giống như thời kỳ truớc Chiến Tranh Thế Giới 2.

  23. Cộng sản VN đã chốt giải pháp từ lâu rồi, từ Hội nghị Thành Đô, đó là (1) làm nô dịch cho Tàu, (2) bảo vệ chế độ lãnh đạo toàn trị đến hơi thở cuối cùng, cho dù giang sơn có mất thì cũng không thể để mất chế độ lãnh đạo toàn trị.

    Tại Hội nghị Shangri-la hôm qua, Phùng Quang Thanh đã thay mặt ông chủ Bắc Kinh vả vào mồm ông Shinjo Abe và ông Chug Hagel, bằng những ngôn từ quen thuộc như ‘gia đình’, ‘đồng chí tốt’, ‘láng giềng tốt’, ‘quan hệ hữu hảo’, ‘đàm phán song phương’ … trong khi Tàu vẫn chưa rút giàn khoan ra khỏi lãnh thổ đất nước, trong khi ông Abe và Chug Hagel ra sức lên án Tàu xâm phạm lãnh thổ Việt Nam và bênh vực Việt Nam.

    Này ông Abe, ông Hagel, các ông giúp mấy ông lãnh đạo cộng sản ngu dốt, tráo trở của Việt Nam làm gì cho nó phí sức lực, thậm chí có khi lại còn bị mắc vào bẫy của bè lũ cộng sản Tàu và Việt Nam đang giăng ra để hại các ông. Rồi các ông sẽ bị mang tiếng là gây rối, vì Phùng Quang Thanh đã nói rõ, đấy là việc “gia đình” giữa cộng sản Tàu và cộng sản VN còn gì nữa. Thế là đã rõ rồi, các ông đừng nên nói gì cả nữa, kẻo mang tiếng gây rối. Kệ mẹ cộng sản VN làm gì thì làm, để mất lãnh thổ thì họ phải chịu trách nhiệm trước tổ quốc và nhân dân Việt Nam.

  24. Tất cả các chính sách của đảng csvn với Tàu kẻ cướp đều mang tính chất thuộc địa, nô dịch, có lợi cho Tàu khựa, có hại cho Việt Nam. Ví dụ: Chính phủ cho phép mỗi người dân VN ở vùng biên được sang TQ mua hàng hóa trị giá 2 triệu đồng/ngày và mang về VN tiêu thụ mà không chịu thuế. Điều này khiến hàng lậu, hàng giả tuồn ào ạt vào VN, giá rẻ mạt, đập chết hết sản xuất trong nước. Hoặc là, hầu hết các công trình trọng điểm về giao thông, điện lực, khai thác mỏ, viễn thông … đều rơi vào tay TQ. Hoặc là, lao động TQ tràn sang VN làm việc, cướp hết việc của người Việt, trong khi thanh niên Việt thất nghiệp đầy đường, nhưng chính quyền các cấp nhắm mắt làm ngơ như không biết gì. Hoặc là, đàm phán biên giới lãnh thổ thì nhượng bộ, làm mất Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc … Việt Nam bây giờ đã thực sự là thuộc địa của TQ, vì cái đảng csvn muốn thế, vì Nguyễn Phú Trọng muốn thế. Làm thuộc địa cho TQ, thì cái chế độ độc tài toàn trị của họ được giữ vững, được Tàu bảo kê.

    Nền kinh tế thì sụp đổ dưới đống nợ xấu ngồn ngộn. Lãi suất ngân hàng thì cao nhất thế giới, gấp hơn 4 lần lãi suất cho vay bình quân của Thế giới, khiến doanh nghiệp chết hàng loạt do (1) không vay được vốn (2) lãi suất cao hủy diệt nên không cạnh tranh nổi. Các ngân hàng thì hoạt động như những cái hiệu cầm đồ, phải đút đất đai, nhà cửa vào ngân hàng, thì ngân hàng mới cho vay … Quan chức các cấp không những không giúp nhân dân, doanh nghiệp kinh doanh, mà còn vẽ ra đủ các thể loại thủ tục, xin xỏ để trấn lột, xin đểu và bòn rút của các doanh nghiệp và người dân …

    Giặc Tàu đã xâm lược thực sự, mà Nguyễn Phú Trọng và cái đảng csvn vẫn u mê, tin tưởng vào kẻ cướp, vì cái tư tưởng nô dịch đã ăn sâu vào tầm thức của họ, vì trình độ của họ hoàn toàn không có gì đáng kể, vì họ chỉ là một đám người giá áo túi cơm, chỉ biết tham nhũng và phá hoại.

    Nền kinh tế thì sụp đổ, giặc Tàu xâm lược lãnh thổ, nhưng Nguyễn Phú Trọng câm như hến, không dám nói một từ vì tư tưởng nô dịch, làm thuộc địa cho Tầu trong đầu của Nguyễn Phú Trọng.

    Than ôi, Nguyễn Phú Trọng, đảng csvn ơi.

  25. Bó gối chờ chết – khi không chịu dùng giải pháp đúng.

  26. Chỉ có những kẻ bị tâm thần phân liệt hoặc bại não mới gọi cái kẻ cướp lãnh thổ, đâm phá tàu công vụ, đánh chìm tàu cá uy hiếp sinh mạng ngư dân là ‘bạ bè’, ‘đồng chí tốt’ …

    Bài diễn văn của ông Phùng Quang Thanh đọc tại Diễn đàn Shangri-La là do các cán bộ tuyên huấn của PLA soạn sẵn, rồi fax sang cho Nguyễn Phú Trọng, rồi Nguyễn Phú Trọng chuyển cho ông Phùng Quang Thanh đem sang Singapore đọc tại Diễn đàn này.

    Khốn nạn cho cái đảng csvn và Nguyễn Phú Trọng, vừa phải làm nô lệ cho giặc cướp Tàu khựa, vừa phải mất lãnh thổ vào tay kẻ cướp, mà kẻ cướp lại chính là ông chủ Bắc Kinh, anh bạn vàng của Nguyễn Phú Trọng.

  27. Bọn Tàu chỉ cần mang sang VN vài tỷ USD, rồi đút lót cho lãnh đạo đảng csvn, thì bon Tàu muốn gì từ lãnh đạo VN cũng có, như : lãnh thổ, dự án, nô lệ, gái điếm …

  28. Bạn bè, đồng chí đéo gì mà lại đi cướp lãnh thổ của nhau? Lạ thật, TQ cướp lãnh thổ, phá hoại đất nước đủ trò, đủ kiểu, mà đảng csvn vẫn coi TQ là bạn, đồng chí.

  29. Oh my God! Đúng là chúng ta đang sống trong trại-súc-vật!

      • Rất cố gắng. Nhưng không lẽ ta cứ lịch sự kiểu “bún thiu”? Xin GS cũng cố gắng nghĩ rằng, chúng ta không quá đáng khi bày tỏ thái độ kiểu “kêu Hitler là quỷ dữ”.
        Thậm chí, nhiều người còn cho rằng, loài pigs, dogs sẽ buồn khi bị so sánh với những kẻ xấu.
        Thực ra, chúng tôi rất mến thương GS. Chúc anh lúc nào cũng khỏe.

        • Chân thành cảm ơn bạn và các bạn khác. Đọc những bình luận, phần lớn cũng có giá trị nhất định!

  30. Tôi nói thẳng nhé, bạn vàng, bạn bạc cái đéo gì trong cái bối cảnh này? Chả có bạn vàng cái đéo gì với kẻ cướp. Bạn bè thì phải giúp nhau mới phải chứ. Đằng này Tàu khựa lật lọng, chơi trò bẩn để chiếm lãnh thổ của bạn. Chí có cái đảng csvn không hiểu sao coi Tàu bẩn là bạn, chứ nhân dân Việt Nam chả bao giờ coi Tàu bẩn là bạn bè gì cả đâu, bởi vì đến đứa trẻ con VN cũng biết là giặc Tàu luôn muốn xâm lược, chiếm lãnh thổ của VN, ép buộc VN phải phụ thuộc, làm nô lệ cho Tàu bẩn. Hàng ngàn năm nay là như vậy và sẽ vẫn là như vậy. Chỉ có cái đảng csvn là nhu nhược, tham nhũng, nên mới làm nô lệ cho giặc Tàu. Không lẽ, các ông lãnh đạo đảng csvn đã bị bọn giặc Tàu đút lót, mua chuộc hết rồi? Giặc Tàu lợi dụng lúc VN đang khó khăn, để nó quấy rối, xâm lược. Thế thì bạn bè, đồng chí cái con cặc à?

    Quên mẹ mấy cái chữ vàng, chữ bạc đi. Quan hệ hai bên cùng có lợi. Thế thôi.

  31. Giặc Tàu là nước lớn, nhưng hành xử như đứa trẻ nít. Chúng nó đánh bài cùn, đem mẹ cái giàn khoan vào lãnh thổ VN rồi cùn, nằm lỳ ở đấy. Đuổi như đuổi chó mà chúng vẫn đéo đi, thậm chí còn húc bẹp hết cả tàu của VN. Bọn Tàu là bọn mặt thớt, đéo biết ngượng, đéo có dây thần kinh xấu hổ. Với bọn này thì anh em, bạn bè đéo gì nữa. Bây giờ đuổi mà nó đéo đi, cứ cùn và nằm ỳ ra đấy thì sao? Phải KIỆN bỏ mẹ nó đi, rồi tính tiếp. Giặc Tàu sẽ không bao giờ từ bỏ ý đồ độc chiếm Biển Đông. Rất nguy hiểm. Do đó, VN cần thiết phải liên minh với bạn bè cùng chí hướng để (1) KIỆN thằng giặc Tàu (2) Hợp sức để đối phó lại nó. Việt Nam đơn độc một mình thì không làm gì được thằng giặc đểu giả Tàu bẩn đâu.

    Xin lỗi bà con vì văng tục. Nhưng nói về bọn Tàu bẩn này, thì không thể không văng tục được, vì bọn Tàu củ cặc là bọn cướp, bẩn thỉu.

  32. Washington Post tiết lộ: Tàu khựa đề nghị ‘đi đêm’ với Mỹ, nhưng Bộ trưởng C. Hagel nhổ vào bộ mặt bẩn thỉu của Tàu khựa, rồi ra về. Bọn Tàu chúng nó bẩn thỉu vậy đấy. Chúng nó quá hủi lậu, xấu xa, tàn bạo. Đến bây giờ, thì các bộ mặt bẩn thỉu, tàn bạo, thâm độc, tráo trở, lừa đảo, bành trướng của Tàu khựa đã bị bóc trần ra hết.

    Cảm ơn Bộ trưởng Hagel.

  33. Nhiều người mong muốn đột phá . Nhiều người (như GS London và TS Việt) đưa ra ý kiến các vị lãnh đạo của Việt Nam nên làm thế nọ thế kia. Thậm chí GS còn gợi ý phải tìm một vị lãnh đạo cấp cao thạo tiếng Anh để trình bày trực tiếp với quốc tế (về vụ giàn khoan và bạo loạn). Nhưng lãnh đạo của Việt Nam toàn là người rất tự tin và trình độ thì cỡ này : https://www.youtube.com/watch?v=zltchvfXjdI
    Bạn phải là người rất lạc quan mới có thể hi vọng vào đột phá.

    PS. ông này có nick là “gu gồ chấm Tiên Lãng” chắc mọi người chưa quên.

  34. Cộng sản Vn chỉ còn biết tham nhũng và cướp bóc. Ngoài ra, chúng không còn năng lực làm được việc gì nữa cả. Chúng ăn cắp hết sạch rồi còn gì. Đất nước sẽ chỉ chìm ngập trong khó khăn, bế tắc thôi. Chúng hèn với giặc, ác với dân, luồn cúi nước ngoài để xin tiền, giúp đỡ … chỉ để tồn tại và cướp bóc tiếp của dân.

  35. Tôi có vài ý kiến góp ý về cải cách giao thông – hành chính – của nước ta…

    Để tránh tình trạng đuổi bắt xe cộ ,để bớt nhộm nhoạm…. tôi nghĩ mỗi đường 5 , quốc lộ khi bắt đầu rẽ vào trong thành phố chúng ta nên làm các gác mi le…. có bắn tốc độ ta cũng dễ dàng ngăn phương tiện giao thông dễ dàng hơn chúng ta đuổi bắt…. hình dung giống như các trạm thu phí đấy !!!
    Điều thứ 2 tôi muốn góp ý…. các phường các xã nên năng động,thường xuyên kiểm tra tạm trú , tạm vắng…. kể cả các dân cư ít người sinh sống… bởi vì , xã hội bây giờ không thể nói trước được điều rì… mà con người ko thể tránh được lúc tham lam, tàn khốc…!!!
    Điều thứ 3 : các trường học, các nơi tổ chức chính quyền nên lắp đặt những camera….. những còi báo động…. tránh tình trạng bảo vệ ngủ gật, ngủ quên đi… tại vì ai cũng có giấc ngủ… người bình thường thì ko thể thức tỉnh táo suốt đêm được… chúng ta nên làm những còi báo động, đèn báo động , tránh trộm …. v.v.v
    Điều thứ 4 : Mỗi công dân khi đủ tuổi trưởng thành, khi làm CMND sẽ kèm theo làm thẻ tín dụng , chúng ta ai cùng tiêu dùng bằng thẻ… sẽ tránh được nhiều tình trạng xấu xảy ra bởi đồng tiền…!!!
    Bước đầu cải cách có lẽ luôn khó khăn… nhưng chúng ta, mỗi chúng ta ai cũng ý thức, mỗi người gom góp, mỗi người dăn dạy nhau tí … tí ..một.. dần dần sẽ cuộc sống sẽ yên bình hơn…..
    Điều thứ 5 :…. Không biết cách cấp nhà nước, pháp luật , chính quyền mỗi lần bắt giữ được tang vật …. những đồ ấy, số tiền của phi vụ được xử lý ra sao, nhưng tôi xin góp ý mỗi lần bắt giữ …về tiền bạc, của cải…. nên đóng góp vào thuế của nhà nước, hoặc quyên góp cho các hộ dân nghèo, tàn tật… còn các chất ma túy, kích thích… phải được đốt….. tiêu hủy với số lượng đã khai báo khi bắt được…. tránh tình trạng làm nên lòng tham…..

    nói thế này là xung quanh tôi … điều rì cũng có …. với người khác là quá bán mình, và mạo hiểm… . nhưng tôi ko sợ… bởi vì…. nếu ai hiểu… và nếu ai cũng từng chơi, từng va chạm, và đang nuối tiếc, đang than đời… thì sẽ hiểu được…. tâm trạng của tôi…. chỉ là suy nghĩ thôi, nhưng tôi rất mong muốn mọi điều , tất cả mọi người …. đều sống và được sống 1 cuộc sống an lành…. 1 cuộc sống sinh hoạt…. và được lao động, được vui chơi….. 1 cuộc sống giản đơn…. bình dị….
    Điều 6 : Các tỉnh, thành phố nên tích cực gom góp xây dựng nhà thư viện, lớp dưỡng lão cho các cụ bồi bổ kiến thức gìn giữ sk tuổi già, cho các thanh thiếu niên, trẻ con chơi lớp trò chơi dân gian, lớp triển lãm nghệ thuật, nhằm cho trẻ không bị lãng quên lịch sử của dan gian, dân tộc ta….!!!

    Chẳng ai hoàn hảo cả… nhưng ko ai đánh người chạy lại….!!! phải không!!!
    Nói ra cũng chẳng phải những chuyện của mình…. mà cũng ko phải việc mình phải lo… nhưng thấy xung quanh… nhiều điều đạm bạc, tiêu điều…. nghĩ được mấy điều này… nên viết có ai đọc … nhỡ may cũng làm nảy ra điều gì đó sáng tạo và tốt đẹp hơn cho đất nước, và cho riêng mỗi chúng ta thì sao !!!
    Cảm ơn… nếu bộ VĂN PHÒNG VÀ CHÍNH PHỦ duyệt qua lời đóng góp của tôi !!! tôi có viết thư nhưng ko thấy trả lời….!!!!

Comments are closed.