Cứu Việt Nam Thời báo?

Chống chế độ thuộc địa mấy thập kỷ dưới khẩu hiệu “độc lập, tự do ngôn luận, tự do hội hợp, tự do báo chí” và hy sinh biết bao nhiều người; lãnh đạo đất nước dưới khẩu hiệu “tự do” – dù tự dó đó là rất kho hiểu; và ngày nay đang có những nỗ lực nhằm phát triển quan hệ tốt nhất có thể với quốc tế… nhưng lại yêu cầu tờ báo độc lập duy nhất của Việt Nam ngừng hoạt động.

Với sai lầm như này, sẽ không bất ngờ khi thấy đại đa số những người có tư duy chính trị độc lập tỏ ra hoài nghi về những nỗ lực của “Đảng ta” trong việc tạo ra hình ảnh một Việt Nam thực sự tôn trọng nhân quyền. Nếu mục tiêu của những người ra lệnh này là phá hoại những tiến bộ trong sự phát triển của xã hội dân sự thì đấy có thể là một quyết định hợp lý. Nhưng câu hỏi đạt ra là làm sao người ta muốn làm như thế khi tương lai kinh tế-xã hội của Việt Nam rõ ràng sẽ phụ thuộc vào mức độ thành công trong việc cải cách thể chế. Giữ ghế là quang vinh hả?

Qua thời gian ở Việt Nam, tôi đã có nhiều người trong các cấp chính quyền, điều đó ai cũng biết. Cũng như thời gian gần đây tôi đã có những cơ hội kết bạn với những làm việc trong ngành công an. Là bạn của Việt Nam, tôi xin phép góp ý: Gây rối cho Hội Nhà Báo Độc Lập Việt Nam là trái ngược với tinh thần của nhân quyền. Làm như vậy ngay trước TBT Nguyễn Phú Trọng đi Mỹ không chỉ là hành động không khôn là đương nhiên rồi. Quan trọng hơn, theo tôi đây là hành động ngược lại với những quyền lợi khách quan và lâu dài của toàn thể nhân dân Việt Nam.

Trong những tuần trước, khi TPP đang được tranh luận một cách gay gắt ngay trong lòng nước Mỹ, đã có không ít người đưa ra quan điểm là Mỹ không nên giúp chế độ độc tài, không tôn trọng nhân quyền như chế độ của Việt Nam hiện nay. Ở Việt Nam cũng có người cho rằng nhiều người ở Mỹ chưa có nhận thức đúng về Việt Nam, và phải hiểu Việt Nam là nước độc đảng và có pháp luật riêng của mình. Nhưng, ngoài những người chẳng có quan tâm nào khác ngoài việc làm giàu ở Việt Nam thì chẳng còn ai ở Mỹ ủng hộ đôi tác với một nước Việt Nam cứ chống lại nhân quyền như vậy.

Như đã nói nhiều lần, vấn đề với báo chí ở Việt Nam không phải là họ phải được quản lý. Vấn đề là, đến nay họ vẫn chưa được làm những điều mà báo chí phải làm…. đó là đóng vai trò cột yếu trong việc năng cao trách nghiệm giải trình của chính phủ. Vì thế, ngăn chặn hoạt động của báo chí là hết sức sai lầm. Ai trong thế hệ trẻ trong ban lãnh đạo cao cấp Đảng Cộng Sản Việt Nam dám can thiệp nhằm bảo vệ sự phát triển của nền báo chí độc lập còn non nớt ở Việt Nam? Xin mời. 

JL

Lạc quan gì ở giữa năm?

POTUS-TPP-largeNghỉ hè xong rồi, lại cầm bút, và thấy rằng vào cuối tháng 6 năm 2015, đất nước đã đến một giải đoạn cả thứ vị đều quan trọng. Trong bối cảnh TBT Nguyễn Phú Trọng sáp sang Mỹ để gặp TT Obama, có ba chủ đề đặc biệt đáng chủ ý. Sau khi đề cập ba chủ đề này phải hỏi: ở giữa năm 2015, chúng ta có đủ lý do để tin rằng Việt Nam sáp chuyển vào một giải đoạn mới trong sự phát triển của đất nước? Dù là một câu hỏi quá lớn, cũng không thể loại trừ khả năng những việc đang tiếp diễn đối với Việt Nam thực sự có khả năng để thay đổi những bài toán chính trị xã hội của đất nước.

Thứ nhất và mới nhất, cuối cùng dường như sáng kiến TPP của Obama sẽ được Quốc hội Mỹ thông qua trong những tuần tới… Đây là một thắng lợi đáng kể đối với Obama và là một kết quả khá hứa hẹn đối với Việt Nam… hoặc, ít nhất, là một kết quả tốt đối với Việt Nam ở một số mặt khía cạnh nhất định.

Thực ra, còn quá sớm để biết nó sẽ mang lại kết qủa gì cho người dân bình thường ở Việt Nam. Nhưng gần như là chắc chắn sẽ giúp các công ty hành hoạt động ở VN tiếp cận thị trường Mỹ và một số thị trường khác. Trong khi đó, số tiền FDI đầu tư vào Việt Nam sẽ tăng lên, dù tăng bao nhiêu khó để dự báo trước được.

Thứ hai, chúng ta thấy quan điểm của Mỹ và- Việt Nam trong hồ sơ tranh chấp trên biển đã rất gần nhau. Nghĩ gì về quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc, tôi thấy chính quyền ở Việt Nam hết sức ủng hộ nội dung và tinh thần của những gì Ông Bộ Trường Quốc Phòng Hoa Kỳ đã tuyên bố ở Singapore, Hải Phòng, và Hà Nội. Ấn tượng!

Thứ ba, tình hình chính trị ở Việt Nam còn tiếp tục phát triển một cách nhanh chóng, không chỉ vì sự canh tranh chính trị nội bộ của ‘Đảng ta’ trước Đại Hội 12 hoặc, mà vì người dân Việt Nam thuộc mọi thành phần đang tiếp tục lên tiếng để có được một Việt Nam dân chủ và minh bạch. Thấy rất rõ, dù báo chí Việt Nam còn chưa dám phản ánh.

 Vậy, nghĩ gì về tình hình chính trị xã hội ở Việt Nam? Việc có tham gia TPP và có quan hệ hợp tác với Mỹ tốt đến mức nào sẽ không mua được độc lập – tự do – hạnh phúc cho Việt Nam và chắc chắn sẽ không mang lại dân chủ, minh bạch, công bằng, văn minh. Bao giờ giành những cái đó? Vào giữa năm 2015 có lý do để thấy lạc quan chút nào về sự phát triển của đất nước?

 JL

Việt Nam cần Mỹ?

Vì đang nghỉ hè không viết nhiều; tôi sẽ viết thêm tuần sau. Hôm nay chỉ muốn lại chia sẻ với các bạn rằng tôi vẫn còn rất ấn tượng với cả tình thần lẫn nội dung của những gì Bộ Quốc Phòng Mỹ Ashton Carter đã phát biểu tại Sing và Việt Nam. Rất ấn tượng.

Hôm nay có bạn đọc gửi comment tranh cãi này:

Cứ hợp tác, liên minh với Mỹ là OK, nhỉ? Nhìn xem, Ukraine mất mẹ nó Crimea, Donbass nhờ hợp tác với Mỹ đấy. Bây giờ Ukraine có lấy lại Crimea, Donbass được không? Mỹ có thể ném vài quả hạt nhân vào Nga, để bắt Nga trả lại không? Nhìn Gruzia xem, mất mẹ nó Nam Ossetia và Afkhazia nhờ “hợp tác” với Mỹ đấy. Gruzia có thể lấy lại được hai vùng đất này không? Iraq đấy, bây giờ loạn hết cả lên, IS chiếm mẹ mất mấy Tỉnh rồi. Syria cũng như vậy, rối như canh hẹ, cũng bị IS chiếm mẹ mất gần nửa đất nước, chiến tranh liên miên … cũng là nhờ “hợp tác” với Mỹ đấy … Làm gì cũng vậy, các ông cứ ầm ầm, làm rối loạn hết cả lên, cứ vác bom đạn đi nện loạn cả lên … cứ như vậy thì chỉ chết những nước nhỏ thôi. Mấy nước nhỏ ở giữa chết chẹt. Còn mấy ông nước lớn thì có sao đâu. Chính nước Mỹ mới phải xem xét lại tất cả các chiến lược, chính sách can dự và “bình ổn” thiên hạ. Còn với cái kiểu làm ăn hiện nay của nước Mỹ, thì họ đi đến đâu là loạn, đánh nhau đến đấy.

Thứ vị! Rất nhiều khi tôi không đồng tình với những chính sách của Mỹ như Iraq v.v. NHƯNG, nghĩ gì về những chuyện ngày xưa hay những sai lầm của Mỹ, có ai phủ nhận Bộ Quốc Phòng Mỹ đang đóng một vài trò hết sức cần thiết trong việc bảo vệ chủ quyền lãnh tổ của đất nước Việt Nam? Có ai phủ nhận đối với việc bảo vệ chủ quyền lãnh thổ của đất nước, Việt Nam ngày nay không có đối tác chiến lược nào tốt hơn Mỹ?

JL